TÌNH QUÊ
PHẠM-TRƯỜNG-LINH
Một thời làm thiền sư
Một thời làm tráng sĩ
Tiếng gầm như sư tử
Tiếng cười như trẻ thơ
Gió lùa qua khóm trúc
Gió về ngang lũy tre
Cả linh hồn của nước
Hòa với chút hồn quê
Em ơi hoa gạo đỏ
Mênh mông trên đường về
Cây đa làng trước ngõ
Khói lam chiều xanh ghê
Bóng đàn em bé nhỏ
Đang chạy diều trên đê
Có còn trong trí nhớ
Buổi ra đi chưa về...