Người thầy thầm lặng
A virtual world for sharing my knowledge, feeling and other meaningful things in my life.
Lời Phật dạy
Wednesday, November 20, 2024
Người thầy thầm lặng
Friday, November 15, 2024
Tưởng Nhớ Ơn Thầy
Tưởng Nhớ Ơn Thầy
Con chẳng thể nào quên buổi đầu đến lớp
Đã cho con bao cảm xúc rộn ràng
Trường thì lạ và bạn bè chưa có,
Chưa đến giờ luẩn quẩn dưới chân thang.
Thầy đã đến và nhìn con rất lạ,
Thật nghiêm trang mà thân ái dịu dàng
"Vào lớp đi, can đảm lên chú bé
Ba bữa thôi lại phá xóm phá làng"
Lời nói thầy thẳng băng như thước kẻ,
Mà sao con lại thấy ấm cả lòng,
Đôi mắt thầy trầm ngâm và lặng lẽ
Thắp trong tim con bao ánh lửa hồng.
Kể từ đó con say mê học tập,
Thôi biếng lười, thôi phá lớp xé rào.
Lời thầy giảng âm vang cao lồng lộng
Trăm điều hay, lẽ phải, sống thanh cao
Đời học sinh có đến trăm thầy giáo
Đã cho con bao tình cảm tin yêu
Đã cho con sự hiểu biết thật nhiều,
Từ cuộc sống, từ kho tàng tri thức.
Nhưng riêng thầy, thầy ơi, sự thực
Đã cho con rướm máu tâm hồn
Bởi chiều sâu thăm thẳm của lòng con,
Thầy đã tới và giúp con biết sống.
Kể từ đó, khi đáy lòng con rung động
Hòa nhịp vào cuộc sống của nhân gian
Con vui tươi vẫn học tập chăm ngoan
Nhưng con hiểu cả chiều sâu sự việc.
Con thể hiện lòng yêu đời tha thiết,
Yêu con người, yêu cuộc sống vô biên,
Biết chế ngự mình trước những đảo điên,
Dẫu nghịch cảnh, vẫn điềm nhiên khoan thứ.
Nét đẹp lòng thầy mỗi khi xử xự,
Thật dịu dàng, sắc sảo cánh hoa bay,
Đối với người trên, kẻ dưới giữ lòng ngay
Đối với mình biết dung nhân khắc kỷ
Và hôm nay, con đã làm thầy giáo
Bên bảng đen, trường lớp vẫn còn đây
Nhưng bóng thầy xưa như cánh hạc bay
Đã về cõi vô cùng xa, lồng lộng
Và đâu đó, giữa biển trời cao rộng
Lòng của thầy hòa nhập với lòng con
Ước mơ xưa thầy, giấc mộng vàng son,
Con sẽ viết nên trong cuộc đời cách mạng...
PTL
Sunday, November 19, 2023
Mừng ngày Nhà Giáo Việt Nam
Mừng ngày Nhà Giáo Việt Nam
Mỗi năm đến ngày nhà giáo
Tưởng về ơn nghĩa cô thầy
Tri ân, những người tải đạo
Tình thương, tri thức đắp xây
Thật ra nghề nào cũng quý
Mỗi người phận sự trong đời
Trân trọng là trong ý nghĩ
Tình thầy trò mãi sáng ngời
Hiểu biết giúp mình khôn lớn
Thầy trao tri thức ban đầu
Học tập mỗi người phấn đấu
Đèn tâm ngày một sáng hơn
Mỗi bước thành công ta đạt
Nhờ bao tri thức đắp xây
Từ thầy cô - ta góp nhặt
Ơn người, ta có hôm nay
Cùng tri ân thầy cô giáo...
Trong trường và cả ngoài đời,
Những người giúp ta thấy đạo
Rèn tâm, mở trí biển khơi...
Mỗi người hãy là ngọn đuốc
Tự làm thầy của chính mình
Học bài đời mình cho thuộc
Nhờ thầy, ta hết... vô minh.
Đức Kiên
Thursday, November 10, 2022
KHƠI ĐÈN TRÍ TUỆ
KHƠI ĐÈN TRÍ TUỆ
Trí tuệ bừng lên, hết lỗi lầm
Làm thầy thắp sáng ngọn đèn tâm
Truyền trao tri thức, đời thêm sáng
Dẫn dắt tương lai, tuệ nảy mầm
Giữ lửa cho đời, qua bão tố
Gìn tia hy vọng, vượt sóng ngầm
Một mai ánh sáng bừng đất nước
Thầy trò - ôn lại chuyện tri âm...
PQT
Thursday, November 18, 2021
Đức Phật - thầy tôi
Đức Phật - thầy tôi
Đức Phật thầy của trời người
Người thầy cao quý, tuyệt vời trước sau
Trước Ngài, xin nguyện cúi đầu
Noi gương đức hạnh, ghi sâu lời vàng
Những lời khuyên nhủ bảo ban
Trong kinh Pháp Cú chứa chan ân tình
Tự tu rồi độ chúng sinh
Giác hạnh viên mãn hành trình vượt lên
Làm thầy lập chí cho bền
Nhẫn nhịn, tinh tấn, mới nên đạo mầu
Tùy căn cơ, giảng khác nhau
Vẫn không ra khỏi lý sâu đạo huyền
Tình thương, đạo đức làm nền
Lý luận, tri thức - làm đèn sáng soi
Quay đầu đãnh lễ, thầy ơi!
Cho con xin lạy, một trời yêu thương
Ngài là thầy giáo - phi thường
Chỉ đường thoát khổ, muôn phương an lành!
Đức Kiên - 11/2021
Friday, November 12, 2021
Đạo làm Thầy
Đạo làm Thầy
Mười mấy năm trời trên bục giảng,
Lòng của ta thanh thản nhẹ nhàng,
Những giờ dạy như chẳng bao giờ hết,
Lời thơ tràn, trôi chảy nhẹ thênh thang.
Mười mấy năm trời trên bục giảng,
Suối yêu thương lai láng tuôn tràn
Ta hiểu trò, trò cũng hiểu ta hơn
Mạch nước ngầm có biết bao giờ cạn.
Mà hôm nay giữa cuộc đời khổ nạn,
Ta chợt đau như vết đạn trong tim,
Khi bóng đen che phủ xuống màn đêm,
Không thể nói những điều chua xót,
Ôi tiếng chim bây giờ không thể hót,
Trời mênh mông, khép lại tầm nhìn,
Khi con người đã mất cả niềm tin,
Khi trái tim khô dần vết máu.
Tìm đâu thấy một khoảng trời nương náu,
Đât bình yên che chở con người,
Đạo làm thầy đâu thể lấy làm vui,
Trước thế sự, luân thường đảo ngược.
Đời hỗn loạn, lấy gì cho mực thước,
Ta vẫn cố công lội nước ngược dòng,
Cố giữ trong tim một đốm lửa hồng,
Dù ánh sáng chỉ còn leo lét.
Đời dối trá sinh những loài quỷ quyệt,
Lũ gian tà còn cậy thế, cậy quyền,
Dơ dáng thay, nhơ nhuốc vị đồng tiền
Tủi nhục thay, hồn cha ông lẫm liệt.
Đọc gương xưa những ánh trăng hào kiệt,
Vẫn muôn đời tỏa sáng đường đi,
Là cố hương con cháu sẽ quay về
Là cõi trú cho những hồn tinh vệ...
PTL
Tuesday, November 17, 2020
Khi thầy viết bảng
Khi thầy viết bảng
"Khi thầy viết bảng
Bụi phấn rơi rơi..."
Nhớ hoài bài hát
Thương thầy, thầy ơi!
Thầy trao tri thức
Mắt em sáng ngời
Từng dòng phấn trắng
Tình thầy không vơi
Dẫu đời đen bạc
Vẫn nhớ lời thầy
Giữ gìn đạo đức
Trí rèn thêm hay
Học là ngọn đuốc
Thầy đã chỉ đường
Trò xin gắng sức
Soi sáng quê hương
Thầy trò chung bước
Trên đường tương lai
Mong sao đất nước
Sáng bừng... một mai!
PQT - 11/2020
Monday, November 11, 2019
CÔNG ƠN THẦY CÔ
CÔNG ƠN THẦY CÔ
“Thầy cô như thể mẹ cha
Công ơn dạy dỗ khiến ta nên người”
Câu thơ đó như là lời nhắn nhủ
Tấm lòng thầy thật cao quý vô cùng
Bao tấm huyết thầy cô dành tất cả
Cho đàn em cho thế hệ mai sau
Việc trồng người bao gian khổ hằn sâu
Thầy mang nặng - cả tấm lòng vì nhân thế
Đạo làm thầy - dẫu rằng đâu phải dễ
Thầy quyết tâm đi suốt cuộc hành trình...
Khơi tri thức - mở ánh sáng bình minh
Dùng nhân nghĩa - chỉ đạo Người chân chính
Cả đời thầy - gương chiếu rọi nhân sinh
Cho chúng con, đời sau - soi vào đó.
Nhưng thầy ơi - chúng con nào đã tỏ
Chỉ thích chơi, đâu rõ nỗi lòng thầy
Lãng quên đi lời giảng - để gió bay
Để phụ tấm lòng thầy mà không biết.
Nay đã lớn - bước chân vào cuộc sống
Mới hiểu lòng thầy - cao quý vô cùng
Con nguyện như thầy - biết sống thủy chung
Đem tri thức, nghĩa nhân xây hạnh phúc.
Đem tri thức đáp đền ơn giáo dục
Lấy nghĩa nhân xây dựng cuộc đời mình
Noi gương thầy - bồi đắp cuộc nhân sinh
Để tiếp nối ánh bình minh ngày trước...
“Đời thầy - cả một tấm gương
Cho con thấy được thiên đường ngày sau”
PQT
Thursday, November 15, 2018
Đạo làm Thầy
Đạo làm Thầy
Mười mấy năm trời trên bục giảng,
Lòng của ta thanh thản nhẹ nhàng,
Những giờ dạy như chẳng bao giờ hết,
Lời thơ tràn, trôi chảy nhẹ thênh thang.
Mười mấy năm trời trên bục giảng,
Suối yêu thương lai láng tuôn tràn
Ta hiểu trò, trò cũng hiểu ta hơn
Mạch nước ngầm có biết bao giờ cạn.
Mà hôm nay giữa cuộc đời khổ nạn,
Ta chợt đau như vết đạn trong tim,
Khi bóng đen che phủ xuống màn đêm,
Không thể nói những điều chua xót,
Ôi tiếng chim bây giờ không thể hót,
Trời mênh mông, khép lại tầm nhìn,
Khi con người đã mất cả niềm tin,
Khi trái tim khô dần vết máu.
Tìm đâu thấy một khoảng trời nương náu,
Đât bình yên che chở con người,
Đạo làm thầy đâu thể lấy làm vui,
Trước thế sự, luân thường đảo ngược.
Đời hỗn loạn, lấy gì cho mực thước,
Ta vẫn cố công lội nước ngược dòng,
Cố giữ trong tim một đốm lửa hồng,
Dù ánh sáng chỉ còn leo lét.
Đời dối trá sinh những loài quỷ quyệt,
Lũ gian tà còn cậy thế, cậy quyền,
Dơ dáng thay, nhơ nhuốc vị đồng tiền
Tủi nhục thay, hồn cha ông lẫm liệt.
Đọc gương xưa những ánh trăng hào kiệt,
Vẫn muôn đời tỏa sáng đường đi,
Là cố hương con cháu sẽ quay về
Là cõi trú cho những hồn tinh vệ...
PTL
Thursday, November 9, 2017
Tình thầy trò
Tình thầy trò
Thầy trò - ân nghĩa trong đờiTruyền trao tri thức, sáng ngời tương lai
Mở ra đường lớn ngày mai
Giúp trò sáng trí, rèn tài, luyện tâm
Ai ơi, ghi khắc trong tâm
Giữ gìn nhân nghĩa, âm thầm thầy trao
Duyên thầy - trò đẹp xiết bao
Nếu không biết giữ, trò nào giỏi giang?
Ai mà trân trọng, mở mang
Tình thầy luôn sáng ngời trang thánh hiền
Ai mà xem nhẹ lời khuyên
Làm sao sáng tỏ đôi miền giả chơn?
Ngày nay tiền bạc trọng hơn
Xã hội điên đảo, trò lờn thầy cô...
Lời hay giảng mãi chẳng vô
Đạo tình đâu nữa, nhấp nhô sóng vờn...
Quay đầu tỉnh giấc thì hơn
Lời xưa ôn lại, tiếng đờn ngân xa
Tình thầy, trân trọng trong ta
Sáng hoài tâm trí, nở hoa sớm chiều
"Muốn sang thì bắt cầu kiều
Muốn cho hay chữ thì yêu mến thầy"
Lời xưa đọng lại hôm nay
Tình thầy trò đó, còn đầy trong tim...
PQT - 11/2017
Thursday, November 19, 2015
Lương Sư Hưng Quốc
Lương Sư Hưng Quốc
Nước mạnh bởi do nhà giáo
Lời xưa đã chỉ rõ ràng
Ngày nay nước nhà điên đảo
Bởi thầy vẫn mãi lan man...
Còn nhớ gương thầy Chu An
Thất trảm sớ chém lộng thần
Ngày nay mãi tìm đâu thấy
Đâu rồi khí phách "trung quân"?
Giáo dục là nền phát triển
Nếu thầy giữ tròn trách nhiệm
Nếu trò khát khao tri thức
Muôn dân biết trọng người hiền
Mở mắt nhìn ra thế giới
Hội nhập phát triển Đông Tây
Tri thức, vững đà tiến tới
Nước nhà thêm mạnh, mỗi ngày
Lương thiện là tròn trách nhiệm
Giữ tròn khí tiết người thầy
Hưng vong, bởi do đạo đức
Vững nền, phát triển dễ thay
Nhân ngày hai mươi mười một
Chúc thầy mạnh khỏe, an lành
Lương sư mãi là rường cột
Nước nhà hưng thịnh rất nhanh...
20/11/2015 - PQT
Thursday, November 14, 2013
Đạo làm thầy
Đạo làm thầy
"Trước cửa tương lai chọn nghề thầy giáo
Chẳng màng công danh, chẳng vì cơm áo,
Chỉ vì tương lai và niềm hy vọng
Hôm nay trồng người, cho trăm năm sau" (*)
Đạo làm thầy - gian khổ, chẳng dễ đâu
Bước chân vào nghề giáo, chớ mong cầu
Trí phải sáng, tâm trong, và kiên nhẫn
Mới gọi là Thầy, đúng nghĩa trước sau.
Nước muốn mạnh, giáo dục càng phải vững
Đạo muốn hành, đức cần phải chấn hưng
Thầy lương thiện, khơi sáng Chân, Thiện, Mỹ
Trò giỏi giang, xã hội mới thêm mừng...
Truyền tri thức, ngọn lửa hồng sáng mãi
Trao niềm tin, hy vọng đến ngày mai
Niềm vui chung, thầy và trò góp sức
Dựng quê hương, đất nước mãi lâu dài...
Ngày nhà giáo, mỗi người nên suy nghĩ
Đạo làm thầy, lý tưởng rọi đường đi
Người trí thức, phải gắng lòng tu dưỡng
Đền ơn nhà, nợ nước - phải làm gì?
Ngày Nhà giáo Việt Nam - 20/11/2013
PQT
---
(*) Trích "Vẫn sáng trong tăm tối" của nhà thơ Phạm Trường Linh
Wednesday, November 7, 2012
Tưởng Nhớ Ơn Thầy
Tưởng Nhớ Ơn Thầy
Con chẳng thể nào quên buổi đầu đến lớp
Đã cho con bao cảm xúc rộn ràng
Trường thì lạ và bạn bè chưa có,
Chưa đến giờ luẩn quẩn dưới chân thang.
Thầy đã đến và nhìn con rất lạ,
Thật nghiêm trang mà thân ái dịu dàng
"Vào lớp đi, can đảm lên chú bé
Ba bữa thôi lại phá xóm phá làng"
Lời nói thầy thẳng băng như thước kẻ,
Mà sao con lại thấy ấm cả lòng,
Đôi mắt thầy trầm ngâm và lặng lẽ
Thắp trong tim con bao ánh lửa hồng.
Kể từ đó con say mê học tập,
Thôi biếng lười, thôi phá lớp xé rào.
Lời thầy giảng âm vang cao lồng lộng
Trăm điều hay, lẽ phải, sống thanh cao
Đời học sinh có đến trăm thầy giáo
Đã cho con bao tình cảm tin yêu
Đã cho con sự hiểu biết thật nhiều,
Từ cuộc sống, từ kho tàng tri thức.
Nhưng riêng thầy, thầy ơi, sự thực
Đã cho con rướm máu tâm hồn
Bởi chiều sâu thăm thẳm của lòng con,
Thầy đã tới và giúp con biết sống.
Kể từ đó, khi đáy lòng con rung động
Hòa nhịp vào cuộc sống của nhân gian
Con vui tươi vẫn học tập chăm ngoan
Nhưng con hiểu cả chiều sâu sự việc.
Con thể hiện lòng yêu đời tha thiết,
Yêu con người, yêu cuộc sống vô biên,
Biết chế ngự mình trước những đảo điên,
Dẫu nghịch cảnh, vẫn điềm nhiên khoan thứ.
Nét đẹp lòng thầy mỗi khi xử xự,
Thật dịu dàng, sắc sảo cánh hoa bay,
Đối với người trên, kẻ dưới giữ lòng ngay
Đối với mình biết dung nhân khắc kỷ
Và hôm nay, con đã làm thầy giáo
Bên bảng đen, trường lớp vẫn còn đây
Nhưng bóng thầy xưa như cánh hạc bay
Đã về cõi vô cùng xa, lồng lộng
Và đâu đó, giữa biển trời cao rộng
Lòng của thầy hòa nhập với lòng con
Ước mơ xưa thầy, giấc mộng vàng son,
Con sẽ viết nên trong cuộc đời cách mạng...
(Phạm Trường Linh)
Wednesday, November 9, 2011
Vẫn sáng trong tăm tối
Phạm Trường Linh
Trước cửa tương lai, chọn nghề thầy giáo
Chẳng vì công danh chẳng vì cơm áo,
Chỉ vì tương lai và niềm hy vọng
Hôm nay trồng người cho trăm năm sau...
Đó là nghiệp chẳng phải nghề kiếm sống
Lòng con buôn sao hiểu được lòng thầy
Đời tuy khó ta sống thanh bần vậy
Đạo lương sư chỉ biết giữ lòng ngay
Cánh hoa sen dễ gì bùn vẩn đục,
Mặc dù sen vẫn sống giữa ao lầy
Đời có hiểu hay không, ta cũng mặc
Tự ngàn xưa, phú quí có bao thầy
Và tâm sự cả một bầu nhiệt huyết
Trong trái tim, mạch sống ta dâng đầy
Ta gởi đến cho tuổi xanh băng tuyết,
Những hồn thơ trong sáng và thơ ngây,
Bao tinh hoa lấy ra từ cuộc sống,
Đãi lọc từ lịch sử bốn nghìn năm,
Để nuôi dưỡng những mầm xanh hy vọng,
Trong mỗi trái tim, mỗi ánh lửa hồng,
Ta chuyển đến em những vần thơ rực lửa,
Hai Bà Trưng, Lê Lợi đến Quang Trung,
Từ Đinh, Lý, Trần vàng son rạng rỡ,
Đến hôm nay tổ quốc vẫn anh hùng.
Đây những trái tim tình yêu tha thiết,
Đau số phận người, ta khóc với Nguyễn Du,
Thương Thuý Kiều giọt nước mắt nghìn thu,
Từ Kim Trọng đến Thúc sinh, Từ Hải,
Những đớn đau từ ngàn xưa vọng lại,
Kết tinh bằng máu huyết của thời gian,
Trong ngục tù tăm tối giữa nhân gian,
Nỗi lòng cụ Phan, thi ca người ái quốc.
Mỗi lời thơ từ đáy hồn non nước,
Ta ân cần trân trọng gởi cho em,
Cả máu tim mình trăn trở ngày đêm,
Cả khát vọng tuổi xuân bao tươi thắm,
Ta hãnh diện làm thầy cao quí lắm,
Dù khó khăn, không mặc cảm hơn thua,
Giữa giòng đời vẩn đục, chen đua,
Vẫn giữ được tấm lòng trong gương sáng,
Lời xưa đó, như vầng trăng toả rạng,
“Giang tâm như kính tĩnh vô trần”
Thế sự, nhân tình đổi trắng thay đen,
Thầy vẫn là ngọn đèn sáng trong tăm tối…
Saturday, November 6, 2010
ĐÔI MẮT
Saturday, November 14, 2009
TÂM SỰ NGƯỜI LÁI ĐÒ
Chèo đò đưa khách sang sông
Rồi tôi ở lại ngóng trông phương trời,
Đưa người lũ khách đến nơi
Vượt qua gian khổ - thảnh thơi trở về
Chèo đò - vất vả gian khê
Nhiều phen sóng gió - nhiều bề gian nan.
Dù cho số phận phủ phàng
Người lái đò vẫn chẳng màng lợi danh
Đưa người đến chốn an lành
Đó là hạnh phúc trời xanh hiểu lòng
Lời ca tiếng hát vang sông
Niềm vui sướng ấy vượt dòng thời gian.
Thursday, November 5, 2009
TÂM SỰ NGƯỜI THẦY
Mà cũng lắm nỗi buồn
Vui những giờ đứng lớp
Buồn mỗi lớp trò qua
Tình thầy trò thật đẹp
Như trang giấy điểm hoa
Nếu cuộc đời mãi vậy
Hạnh phúc phải đâu xa ?
Quý trọng từng khoảnh khắc
Nâng niu tháng ngày qua
Tình thương và tri thức
Còn mãi chẳng phôi pha
Làm nghề thầy cao quý,
Đem tri thức cho đời
Dẫu gian lao cực khổ
Vẫn hạnh phúc người ơi !
Sống cho tròn nguyện ước
Vui với đạo an bần
Chẳng buồn bao thế sự
Sống mãi giữa mùa xuân…