ĐI
(Phạm Trường Linh)
Đã đi - thì đã đi chưa?
Bến sông quằn quại, có chừa ai đâu
Đã đi từ buổi ban đầu
Đường quanh lối lạc, con hầu … nguyên sơ
Tuý sinh tử mộng từng giờ,
Chợt nghe tiếng mẹ bên bờ… trăm năm.
Đã đi - thì đã đi rồi,
Quay nhìn xóm cũ, lòng bồi hồi quên,
Đã qua xanh suốt một miền
Chướng duyên phiền não bên triền tử sinh
Tánh qua tâm dứt chửa đành
Ma ha Bát nhã... trời xanh yên bình...
(2011)