TÂM KHÔNG
“Chim
nhạn qua sông
Ảnh soi đáy nước” [1]
Bóng trăng làn nước
Đâu rồi tâm không?
Hữu hình hữu sắc
Bởi lòng vướng mắc
Vô tâm vô cảnh
Ngã từ đâu sanh?
Có có không không
Bởi niệm cầu mong
Bất sinh bất tử
Hãy tìm chân như
Phật vốn không sanh
Tánh sáng vẫn dành
Bỏ lòng mê vọng
Quay đầu – tâm không…
Đức Kiên (PQT)