Lời Phật dạy

"Không làm các việc ác, Siêng làm các điều lành, Giữ tâm ý trong sạch, Đó là lời Phật dạy!" (Kinh Pháp Cú)

Thursday, February 7, 2019

Khai bút Xuân Kỷ Hợi


Khai bút Xuân Kỷ Hợi

Đầu xuân khai bút viết đôi câu
Chúc đời hạnh phúc hết thương đau
Chúc cho dân tộc luôn đoàn kết
Dựng lại tình thương, bắc nhịp cầu

Mở mắt nhìn ra thế giới to
Bể dâu xoay chuyển biết bao trò
Thịnh suy, thành bại – do tâm cả
Hòa bình thế giới – mãi còn lo

Ngẫm lẽ quê hương, đất nước mình
Vì sao dân tộc mãi điêu linh
Tự do, dân chủ - xa xôi quá
Vật chất lên ngôi, chẳng nghĩa tình…

Lắng lòng năm mới trước Phật đài
Nguyện cầu đất nước sớm đổi thay
Yêu thương, dựng lại tình dân tộc
Thiện lành vun đắp, xấu dẹp ngay…

Mong cho người Việt biết yêu thương
Dẹp bỏ si mê, biết tự cường
Cùng nhau sám hối bao lầm lỗi
Nắm tay - cùng dựng lại quê hương…

Tết Kỷ Hợi – 2019
PQT

Thursday, December 20, 2018

Một thoáng suy tư

Một thoáng suy tư


Ở người đàn bà đó, nổi bật nhất là cặp mắt sáng long lanh, sinh động lạ thường. Nhìn ai như muốn soi thấu tim gan họ. Bên cạnh bà ta là một bé gái khoảng 7 tuổi – cô bé xinh xắn , tóc vàng hoe , mắt xanh biếc. Một cô bé lai Mỹ hay Nga tôi cũng không phân biệt được và mối quan hệ của họ như thế nào? Chỉ cfó trời mới biết được. Người đàn bà tay xách giỏ tay nắm lấy bàn tay bé nhỏ của cô bé kéo đi hối hả:
_ Nhanh lê nào cho kịp chuyến xẽ không có nhỡ mất.
Cô bé lếch thếch chạy theo nhưng lỡ mất rồi, chuyến xe bus khá đông rời bánh trước khi hai người kịp đến nơi. Tôi đứng đợi xe nhưng mãi nhìn họ , tôi cũng quên cả việc nhảy lên xe cho kịp giờ đến trường . Tôi liếc nhìn đồng hồ. Mới 7 giờ 30. Còn 15 phút mới vào tiết 2 . Tôi ngồi xuống băng ghế chờ đợi chuyến xe khác. Thường khi phải đợi khá lâu mới có một chuyến xe kế tiếp, tôi nhìn dòng xe qua lại không ngớt trước mặt mình mà không cảm thấy một chút náo nức nào. Hôm nay đầu ngày – trời cũng đẹp nữa nhưng không hiểu sao trong tôi không có lấy một chút rung cảm nào với thế giớ bên ngoài. Ngược lại còn pha một chút chán nản mệt mỏi như những kẻ tàn đời sắp sửa giã từ cuộc sống. Tại sao thế nhỉ? Tôi chưa già lắm, tôi hãy còn ở cái tuổi làm được việc, thế mà tại sao tôi lại bi quan như thế cũng không biết nữa?!
_ Ngồi xuống đi con, con đói không?
Người đàn bà cúi xuống hỏi cô bé. Nó lắc đầu không nói gì, đôi mắt nhìn bâng quơ dòng xe cộ qua lại một cách vô hồn trong hki người đàn bà lục trong túi xách ra một ổ bánh mì đã ăn dỡ đưa cho cô bé:
_ Nào, ăn hết đi con, bỏ dỡ phải tội đấy.

_ Không . Con không ăn, cô ăn đi.
Cô bé phụng phịu đẩy ổ bánh mì ra. Bây giờ tôi mới rõ mối quan hệ giữa hai người. Thì ra họ không phải là mẹ con. Tôi đến ngồi xuống băng ghế kế bên 2 người gợi chuyện:
_ Chị và cháu về đâu thế ?
Người đàn bà mĩm cười thiện cảm:
_ À, chúng tôi đón xe về bến xe miền Tây, rồi mua vé xe đò về Mỹ Tho cô ạ.

_ À, đây về đó cũng gần. Chị là cô của cháu ?

_ Ồ không. Tôi mới xin cháu về nuôi. Tôi muốn nó gọi tôi bằng mẹ nhưng nó cứ gọi tôi bằng cô mãi.
Ngạc nhiên, tôi tròn mắt nhìn chị ta:
_ Chị xin cháu ấy à ? Xin ở đâu ? Sao lại có chuyện cho con đi ? Ngộ nhỉ?
Thấy tôi ngây ngô người đàn bà bật cười:
_ Chị không đọc báo à? Người ta đang kêu gọi các nhà hảo tâm đến đón các cháu về nuôi hộ ấy mà. Cô bé ở làng cô nhi Thủ Đức ấy. Có những người không gia đình họ nhận những 5,7 cháu về nuôi, được cấp nhà và tiền bồi dưỡng cho các cháu hàng tháng nữa. Nhưng tôi… tôi cũng không có gia đình, tôi lại thích có một đứa con, một đứa con ruột cơ…

_ Và chị xin cháu về nuôi ? Thế thì cháu phải gọi chị là mẹ mới đúng chứ? Phải không con ?
Tôi vừa nói vừa bẹo má cô bé, nó tròn xeo mắt nhìn tôi, cặp mắt nai tơ, đượm buồn nhìn bâng quơ, không nói gì. Người đàn bà trầm ngâm:
_ Không hiểu sao khi trông thấy con bé là tôi thương nó ngay. Mặc dù đón nó về quê , tôi có thể bị những lờp thị phi tai tiếng đấy nhưng…
Người đàn bà chép miệng, thở dài:
_ … Tôi cần gì những lời khen , tiếng chê của dư luận nữa, hơn nửa cuộc đời rồi… nếu cứ để tâm vào lời bình phẩm của họ chắc tôi sẽ chết già trong cô đơn mất.

_ Chị xin hẳn cháu về làm con ? Không nhận trợ cấp của hội cô nhi quốc tế à? Rồi làm sao hai mẹ con sống ? 

_ Thêm 1 miệng ăn nữa có là bao? Tôi không giàu nhưng tôi nghĩ có thể nuôi cháu được, rồi nó sẽ gọi tôi là mẹ cho cô xem. Tôi yêu nó như con đẻ…

_ Thế còn gia đình chị ? Liệu có chấp nhận 1 đức con như thế không? 

_ Có thể tôi sẽ gặp ý kiến chống đối, nếu thế thì mẹ con tôi ra ở riêng… Tôi muốn có 1 đứa con nhưng tôi lại… không có chồng. Ở vào tuổi tôi, còn ma nào mà ngó đến nữa. Vả lại tôi cũng không muốn xen vào hạnh phúc của người khác. Cô nghĩ tôi còn biết làm gì hơn ?
Người đàn bà trầm ngâm nhìn con bé một cách trìu mến. Tôi đọc thấy trong ánh mắt cghị một niềm tin loé lên, 1 ý nghĩa sống cao đẹp bắt đầu từ đấy. Phải chăng con người tìm thấy sự tồn tại của chính mình qua sự hiện diện của kẻ khác? Một kẻ đi sau , tiếp nối con đường mình chưa đi trọn đã phải nằm xuốn an nghỉ giấc ngàn thu? Có chăng một kiếp sống khác? Hay chỉ là sự nối tiếp luân lưu giữa những giòng sống của kẻ này và kẻ khác? Tôi hkông còn càm thấy chán nản hay mệt mỏi như ít phút trước đây, bởi vì với sự hiện diện của 2 mẹ con họ – tôi cho đó là 2 mẹ con – tôi cảm thấy mình hãy còn sống hết sức ích kỷ và hẹp hòi, chỉ biết có mình và không hề nghĩ đến người khác. Nế chỉ biết có mình cuộc sống này quả đáng nhàm chán. Mỗi ngày với ngần ấy công việc: ăn, uống , ngủ , học hành v.v… Và nếu không còn ổ tuổ ư4a thì công việc còn lại là gì? Quanh đi quẩn lại chỉ từng ấy công việc lập đi lập lại theo công thức sống của kiếp người. Ôi ! Đáng nhàm chán biết bao nhiêu nếu không có 1 lý tưởng nào đấy soi đường cho mình như ngọn hải đăng chỉ hướng cho thuyền bè trong đêm tối. Nếu không có 1 ý nghĩa sống cao đẹp nào đấy soi đường chỉ lối trong đêm tối đời , thì cuộc sống này quả là vô vị , đáng nhàm chán và mệt mỏi vô cùng.
Mãi suy nghĩ tôi không để ý đến chiếc xe bus đã ló dạng từ xa. Người đàn bà đứng lên :
_ Xe đến rồi ! Chào cô đi con.
Con bé lí nhí gì đó trong miệng . Tôi xoa đầu nó 1 cách trìu mến và nói với người đàn bà:
_ Tôi tin là cháu nó rất ngoan và nên người nếu được sống trong tình thương yêu thật sự của 1 người mẹ như chị.
Tôi cho chị địa chỉ và nghĩ rằng 1 ngày nào đó cô bé sẽ là học sinh của tôi, nếu như chị chuyển lên thành phố sinh sống. Bỗng dưng tôi không muốn lên xe nữa. Tôi hkông muốn chen chúc lẫn lộn trong cái khối đông người đến ngợp thở ấy. Tôi quyết định đi bộ đến trường dù rằng tôi có thể muộn mất 5 phút , 10 phút cũng được. Đôi khi người ta cũng cần phải đối diện với chính mình để biết được những suy nghĩ đột ngột trong tâm tư tình cảm của mình như thế nào? Mới ít phút trước đây tôi chỉ là 1 con người bi quan chán nản thiếu sinh khí và không muốn tham gia vào bất cứ công nviệc xã hội nào. Nhưng bây giờ thì khác hẳn , tôi có đủ nghị lực để vượt qua tất cả mọi việc, tôi muốn có đủ thì giờ để tham gia vào bất cứ công việc xã hội nào mà không cần 1 khoảng thù lao nào. Miễn là được sống , được làm theo suy nghĩ của chính mình. Tôi nghĩ đến những làng cô nhi đang kêu gọi lòng hảo tâm của loài người. Tại sao phải giải tán các cháu trong khi đó chính là trách nhiệm và bổn phận của chính quyền đương thời ? Có lẽ ngân sách không thiếu chỉ thiếu trái tim con người!!! Tôi nghĩ các cháu mồ côi chỉ có thể no lòng chứ không thể ấm lòng từ cái làng cô nhi đó. Bây giờ, cái mà người ta nên kêu gọi các nhà hảo tâm đóng góp là trái tim chứ không phải là những của cải vật chất như người ta vẫn thường làm từ trước đê1n giờ. Có lẽ tôi nên làm 1 cái gì đó. Tôi tự nhủ và trong đầu óc tôi hình ảnh người đàn bà nhà quê có đôi mắt sáng khác thường đã làm tôi cbú ý từ lúc ban đầu _ sáng lên rực rỡ _ của Đức Mẹ, Đức Quán Thế Âm Bồ Tát hiện ra trong cõi đời tăm tối này…
Tôi bước chân vào lớp hôm đó như thay đổi hẳn. Tôi thấy yêu thương học sinh của tôi hơn và tôi giảng bài với lửa trong trái tim tôi. Tôi muốn truyền đạt đến các em những tình cảm yêu thương chân thàn nhất của mình với hy vọng là 1 sự đồng cảm nào đó sẽ khiến các em bùng cháy ngọn lửa , ngọn lửa yêu thương của chính các em. Nó sẽ lan toả đến mọi người khác , và nó cũng chính là ngọn lửa thiêng liêng cao quý thiêu đốt mọi tính ích kỷ , tỵ hiềm , ganh ghét của loài người… để cho giữa các em không còn sự phân biệt giàu nghèo , sang hèn, để các em thương hiểu nhau hôn… Ôi ! tôi nhiều tham vọng quá đi mất . Tôi có đạt được điều đó hay không sẽ chỉ là vấn đề thời gian . Tôi thật không ngờ người đàn bà nhà quê và đứa bé lại chi phối tôi nhiều đến thế…
Vân Hà (TTHA)
(Trích: Truyện ngắn Vân Hà - tập 1)

Friday, December 7, 2018

TÍCH TIỂU THÀNH ĐẠI


TÍCH TIỂU THÀNH ĐẠI


Chớ chê khinh điều ác,
Cho rằng "chưa đến mình",
Như nước nhỏ từng giọt,
Rồi cũng đầy tràn bình.

Cũng vậy tích lũy ác
Việc ác sẽ đầy dần
Người ngu chứa đầy ác
Do chất chứa dần dần.

Chớ chê khinh điều thiện
Cho rằng "chưa đến mình",
Như nước nhỏ từng giọt,
Rồi cũng đầy tràn bình.

Cũng vậy tích lũy thiện
Việc thiện sẽ đầy dần
Người trí chứa đầy thiện,
Do chất chứa dần dần.

Đức Kiên (PQT)

Trích: Thơ Phật cho trẻ em (NXB. Hồng Đức, 2018)

Thursday, November 15, 2018

Đạo làm Thầy

Đạo làm Thầy


Mười mấy năm trời trên bục giảng,
Lòng của ta thanh thản nhẹ nhàng,
Những giờ dạy như chẳng bao giờ hết,
Lời thơ tràn, trôi chảy nhẹ thênh thang.

Mười mấy năm trời trên bục giảng,
Suối yêu thương lai láng tuôn tràn
Ta hiểu trò, trò cũng hiểu ta hơn
Mạch nước ngầm có biết bao giờ cạn.

Mà hôm nay giữa cuộc đời khổ nạn,
Ta chợt đau như vết đạn trong tim,
Khi bóng đen che phủ xuống màn đêm,
Không thể nói những điều chua xót,

Ôi tiếng chim bây giờ không thể hót,
Trời mênh mông, khép lại tầm nhìn,
Khi con người đã mất cả niềm tin,
Khi trái tim khô dần vết máu.

Tìm đâu thấy một khoảng trời nương náu,
Đât bình yên che chở con người,
Đạo làm thầy đâu thể lấy làm vui,
Trước thế sự, luân thường đảo ngược.

Đời hỗn loạn, lấy gì cho mực thước,
Ta vẫn cố công lội nước ngược dòng,
Cố giữ trong tim một đốm lửa hồng,
Dù ánh sáng chỉ còn leo lét.

Đời dối trá sinh những loài quỷ quyệt,
Lũ gian tà còn cậy thế, cậy quyền,
Dơ dáng thay, nhơ nhuốc vị đồng tiền
Tủi nhục thay, hồn cha ông lẫm liệt.

Đọc gương xưa những ánh trăng hào kiệt,
Vẫn muôn đời tỏa sáng đường đi,
Là cố hương con cháu sẽ quay về
Là cõi trú cho những hồn tinh vệ...

PTL

Thursday, November 8, 2018

Sau cơn mưa…

Sau cơn mưa…


Mây đen xám bầu trời
Mưa nặng hạt rơi rơi
Em ơi, đừng sợ hãi
Gió bão sớm hết thôi

Trời hết mưa lại sáng
Muộn phiền rồi sẽ tan
Phải bước qua giông bão
Mới đến ngày vinh quang

Thiện tâm xin gắng giữ
Dầu nghịch cảnh không hư
Trí tuệ rèn thêm sáng
Đường chánh nhớ suy tư

Kìa em, cầu vồng hiện
Nắng đã sáng ngoài hiên
Bình tâm mà đón nhận
Thoang thoảng chút hương thiền…

PQT - 11/2018

Thursday, November 1, 2018

Phù Đổng Thiên Vương

Phù Đổng Thiên Vương


Bé thơ nào đã biết gì
Lên ba chẳng nói chẳng đi bao giờ
Giặc Ân kéo đến nào ngờ
Triều đình thiếu tướng biết nhờ cậy ai?
Vua loan tin báo cầu tài
Tìm người giúp nước lâu dài mai sau
Sứ thần ngơ ngác tìm đâu?
Hiền tài cứu nước, dãi dầu hiểm nguy
Đến làng Phù Đổng tức thì
Bé thơ bỗng gọi: "vào đi, ta truyền..."

Mẫu thân sợ hãi, bèn khuyên:
"Con ơi, việc nước dám phiền người sao?
Phép vua nghiêm linh truyền rao
Tìm người tướng giỏi, con nào biết chi?
Con tôi nói được, lạ kỳ
"Mẹ ơi, gọi sứ, có gì lạ đâu?"
"Hãy về nói với vua mau
Roi đồng, giáp sắt, binh đao sá gì!
Xin vua ngựa sắt ta đi
Giặc Ân đánh đuổi - cứu nguy nước nhà"
Sứ thần trở gót tâu qua
Triều đình kinh hãi cho là thánh nhân
Vươn vai cao lớn tiểu thần
Phi ngay ra trận đuổi dần địch quân
Lửa phun thiêu đốt giặc Ân
Ngựa thần bách chiến đánh tan quân thù
Rồi bay lên chốn mây mù
Tiểu thần biến mất, thiên thu tiếng còn...

Vân Hà (TTHA)

Sunday, October 14, 2018

Giới thiệu sách mới - Thơ Phật cho trẻ em





LỜI NÓI ĐẦU

Nhận thấy, lứa tuổi mầm non, thiếu nhi là lứa tuổi quan trọng nhất trong việc giáo dục, và xây dựng nhân cách đạo đức. Việc giáo dục đạo đức cho trẻ bằng các câu chuyện, bài văn, bài thơ hay là một trong những phương pháp giáo dục hiệu quả. Tuy nhiên, hiện nay, kho sách, truyện, thơ dành cho lứa tuổi này còn rất ít. Đặc biệt là các sách liên quan đến Phật giáo, thơ truyện Phật giáo dành riêng cho các bé là rất thiếu thốn. Vì vậy, tác giả đã mạnh dạn chọn lọc các bài thơ được trích từ bộ kinh Pháp cú, một bộ kinh nổi tiếng với những bài kệ ngắn gọn của Đức Phật dạy cho các đệ tử, và một số bài thơ khác về Phật pháp, để làm thành tuyển tập “Thơ Phật cho trẻ em” nhằm bổ sung phần khiếm khuyết đó. Hy vọng tập thơ này sẽ góp phần hiệu quả vào việc ươm mầm Phật pháp nơi con trẻ. Tập thơ kỳ vọng góp thêm một viên gạch trong tủ sách Phật giáo cho thiếu nhi, là công cụ giáo dục đạo đức cho thế hệ trẻ, và góp phần phát triển xã hội sau này.

“Thơ Phật cho trẻ em” là tập hợp những bài thơ ngắn gọn, đơn giản, dễ hiểu, phù hợp với lứa tuổi thanh thiếu niên, nhi đồng. Tập thơ có cấu trúc gồm 2 phần: Phần A (Pháp Cú chọn lọc) là tập hợp các bài thơ được trích lọc từ Kinh Pháp Cú (Tiểu bộ Kinh), và Phần B (Các bài thơ khác) là những bài thơ ngắn gọn về chủ đề Phật học ứng dụng, thích hợp với trẻ em. Các chủ đề căn bản về đạo đức và Phật pháp được đề cập khá đa dạng, nhưng gắn liên với cuộc sống hằng ngày ở trường và ở nhà của các em, như: kết bạn, siêng năng, hiếu thảo, từ bi, trí tuệ, nhân quả, thiện ác... Những vần thơ mộc mạc, trong sáng và có ý nghĩa sẽ giúp các em trong việc học, hiểu và ứng dụng Phật pháp vào cuộc sống. Các em sẽ hiểu, nhớ và ứng dụng được những lời Phật dạy một cách dễ dàng qua những vần thơ đơn giản, như: “Hãy chọn bạn mà chơi/ Bạn xấu chớ dại dột/ Hãy kết thân bạn tốt/ An lạc và thảnh thơi” (Kết bạn tốt);”Tập nói lời ái ngữ/ Không giận hờn, sân si/ Thiện tâm xin gắng giữ/ Phẫn nộ chẳng được gì” (Không giận); “Chiến thắng bản thân mình/ Là chiến công đẹp nhất” (Tự thắng mình); hay “Niềm tin vào lẽ phải/ Vào chân lý không hai/ Thiện phải luôn thắng ác/ Niềm tin đó không lay”...

Hy vọng tập thơ sẽ giúp các vị phụ huynh và các em nhỏ có được những giây phút bên nhau thật ý nghĩa, vừa học, vừa chơi, và huân tập được các hạt giống Phật. Từ đó, góp phần phát triển đạo đức qua việc rèn luyện những ý nghĩ, lời nói, và hành động đẹp, đúng theo lời Phật dạy. Trên cơ sở sống đạo đức và ứng dụng Phật pháp, chúng ta có thể tạo dựng được an vui và hạnh phúc trong cuộc sống gia đình ngay hiện tại.

Chân thành cảm ơn sự hỗ trợ từ các tác giả, tác phẩm, các nguồn tư liệu, hình vẽ được sử dụng mà chưa có điều kiện trực tiếp xin phép trích dẫn. Rất mong vì mục tiêu hoằng pháp mà quý vị hoan hỷ bỏ qua cho. Xin gửi lời cảm ơn đến gia đình, người thân, các thiện hữu tri thức đã là nguồn động viên, góp ý, khuyến khích để tập thơ này được ra đời. Xin chân thành cảm ơn tất cả!


Vì đây là lần đầu tiên ra mắt, nên tập “Thơ Phật cho trẻ em” chắc cũng không tránh được thiếu sót. Rất mong được quý vị độc giả góp ý, để tập thơ được hoàn thiện hơn trong lần tái bản sau.Mọi ý kiến đóng góp xin gửi về địa chỉ e-mail: pqtrung@gmail.com

Tp.HCM – Tháng 5/2018

Trân trọng,

Đức Kiên (Phạm Quốc Trung)

Wednesday, October 10, 2018

LÀM LÀNH LÁNH ÁC


LÀM LÀNH LÁNH ÁC


Hãy gấp làm điều lành,
Ngăn tâm làm điều ác.
Ai chậm làm việc lành,
Ý ưa thích việc ác.

Nếu người làm điều ác,
Chớ tiếp tục làm thêm.
Chớ ước muốn điều ác,
Chứa ác, tất chịu khổ.

Nếu người làm điều thiện,
Nên tiếp tục làm thêm.
Hãy ước muốn điều thiện,
Chứa thiện, được an lạc.

Người ác thấy là lành.
Khi ác chưa chín muồi,
Khi ác nghiệp chín muồi,
Người ác gặp bất hạnh.


(Trích: Thơ Phật cho trẻ em - Đức Kiên)