Lời Phật dạy

"Không làm các việc ác, Siêng làm các điều lành, Giữ tâm ý trong sạch, Đó là lời Phật dạy!" (Kinh Pháp Cú)

Friday, August 25, 2017

Mây và sóng

Clouds And Waves

TAGORE

Mother, the folk who live up in the clouds call out to me
“We play from the time we wake till the day ends.
We play with the golden down, we play with the silver moon”.
I ask, “But, how am I to get up to you?” They answer, “Come to the edge of the earth, lift up your hands to the sky, and you will be taken up into the clouds”.
“My mother is waiting for me at home”, I say, “how can I leave her and come?”
Then they smile and float away.

But I know a nicer game than that, mother
I shall be the cloud and you the moon.
I shall cover you with both my hands, and our house-top will be the blue sky.

The folk who live in the waves call out to me
“We sing from morning till night; on and on we travel and know not where we pass.”
I ask, “But, how am I to j oin you?” They tell me,”Come to the edge of the shore and stand with your eyes tight shut, and you will be carried out upon the waves.”

I say, “My mother always wants me at home in the evening …how can I leave her and go?”
Then they smile, dance and pass by.

But I know a better game than that.
I will be the waves and you will be strange shore.
I shall roll on and on, and on, and break upon your lap with laughter.
And no one in the world will know where we both are.



Bản dịch - Mây và sóng

Thơ Tagore - Trong tập thơ Trăng Lưỡi Liềm (The Crescent Moon,năm 1913)
Tặng em và các con

Mẹ ơi !
Kìa ai đang gọi con trên mây,
Chúng ta vui chơi đến hết ngày,
Dưới ánh trăng vàng, trên sóng bạc,
Nhưng làm sao tôi đến được đây ?

Họ trả lời con : “Hãy đi ngay,
Cuối nẻo đất, trời mây đang gọi”
Nhưng con nói : “Mẹ tôi đang đợi,
Tôi thể nào, bỏ được mẹ sao ?”

Họ mỉm cười và lao đi mất,
Nhưng con còn biết một trò hay :
Mẹ làm trăng, con sẽ làm mây,
Con sẽ ôm choàng mẹ với bàn tay,
Còn mái nhà ta là trời xanh bát ngát

Mẹ ơi !
Kìa ai đang gọi con trên sóng rì rào,
“Ta ca hát sớm chiều và đi xa mãi mãi,
Không biết rằng sẽ đi qua nơi đâu”.

“Nhưng làm sao cho tôi đến được?”
“Con hãy mau ra mặt biển đi,
Nhắm mắt vào và sóng cuốn con đi” .
Lời mẹ dặn hằng đêm tôi đang nhớ
“Lòng con sao rời mẹ cho đành?”

Họ mỉm cười và dần đi khuất,
Nhưng con còn biết một trò chơi,
Con làm sóng, mẹ, mặt biển khơi,
Con lăn mãi, vui cười bên gối mẹ,

Và không ai có mặt trên đời,
Lại biết được khoảng trời mẹ con ta đang sống !

PHẠM TRƯỜNG LINH

No comments:

Post a Comment