Lời Phật dạy

"Không làm các việc ác, Siêng làm các điều lành, Giữ tâm ý trong sạch, Đó là lời Phật dạy!" (Kinh Pháp Cú)
Showing posts with label tho. Show all posts
Showing posts with label tho. Show all posts

Tuesday, June 12, 2018

Không giận


KHÔNG GIẬN




Lấy không giận thắng giận,
Lấy thiện thắng không thiện,
Lấy thí thắng xan tham,
Lấy chơn thắng hư ngụy.

Nói thật, không phẫn nộ,
Của ít, thí người xin,
Nhờ ba việc lành này,
Thiên giới ở cạnh mình.

Tập nói lời ái ngữ
Không giận hờn, sân si
Thiện tâm xin gắng giữ
Phẫn nộ chẳng được gì.
(Trích "Thơ Phật cho trẻ em" - Đức Kiên)

Friday, May 18, 2018

THEO BƯỚC CHÂN BỤT


THEO BƯỚC CHÂN BỤT


Hơn hai ngàn năm trước
Bụt đã thị hiện ra
Giúp người mê tỉnh thức
Nẻo khổ sớm vượt qua

Con nay quy y Bụt
Xin nguyện theo chân ngài
Nương tựa Pháp và Tăng
Tam bảo giữa đời này

Tham sân si - xin bỏ
Thiểu dục và thanh tịnh
Giữ tâm luôn sáng tỏ
Nẻo sáng hướng đời mình

Tự độ rồi độ người
Cùng lên đường tỉnh thức
Tinh tấn không biếng lười
Giác ngộ và Hạnh phúc !

Trong giờ phút trang nghiêm
Nhân loại mừng Phật đản
Chắp tay con xin nguyện
Thế giới được bình an !

(PQT - Phat Dan 2018)

Friday, April 20, 2018

Ngày ấy

Ngày ấy

(Tưởng nhớ các vua Hùng)

Trang sử Việt bốn ngàn năm lẻ
Còn khắc ghi bia đá mãi về sau
Di tích đó là bảo tàng lịch sử
Để hôm nay con cháu mãi truyền nhau

Từ khởi thủy ông cha ta dựng nước
Các vua Hùng lần lượt đắp xây nên
Đá thô sơ đến kỹ thuật tối tân
Từ hoang dã đã trở thành trù phú

Xưa hang động là nơi người trú ẩn
Biết tự sinh tồn bằng ngọn lửa ấm thân
Biết săn, trồng và dự trữ thức ăn
Khêu ngọn lửa qua đêm dài rét mướt

Người đã qua hơn bốn ngàn năm trước
Những cháu, con còn tiếp bước theo sau
Chốn hoang sơ thành mảnh đất hoa màu
Để dân Việt luôn trường tồn mãi mãi...

Vân Hà (TTHA)

Sunday, April 15, 2018

Tưởng người xưa khóc

Tưởng người xưa khóc


Xưa người viết Đoạn Trường Tân Thanh khóc
Một Kiều nhi lăn lóc giữa đời
Cánh hoa tươi trong gió dập sóng vùi
Để nước mắt người đời sau thổn thức

Nay gẩy khúc đoạn trường thi ngày trước
Sóng muôn trùng giữa thời đại siêu thanh
Nỗi bất công, oan khuất thấu trời xanh
Để nước mắt người đời sau vẫn khóc

Đời chỉ đẹp khi thầy trò trên lớp
Giảng Kiều xưa, tưởng khúc đàn trăng
Có ngờ đâu, đời quá đỗi nhố nhăng
Rặt một lũ Sở khanh, Bạc hạnh

Đời vô đạo, sinh những loài gian ác
Đất vô tình, nuôi dưỡng bọn hôi tanh
Trời vô tâm, chậm chuyển hoá cao xanh !
Nỗi đau thảm trùm kiếp người oan khuất!

Tiếng thơ xưa từ những hồn oan ức
Xuôi về đâu đêm thế kỷ mịt mờ
Chảy thành giòng sông lớn hoá thành thơ
Là tiếng khóc đoạn trường siêu thanh đó.

Pham Truong Linh

Tuesday, April 3, 2018

Đọc lại thơ cụ Trạng Trình (Nguyễn Bỉnh Khiêm)

 

 Độc Chu Dịch Hữu Cảm


Cơ ngẫu, tùng lai doanh cánh hư,
Âm dương, tiêu trưởng nghiệm thừa trừ
Cấu sơ tại hạ phùng luy thỉ
Bác ngũ cư trung đắc quán ngư.
Tổng thác vạn thù kim cổ sự
Thống tông nhất lý thánh hiền thư.
Thế vô tam tuyệt vi biên giả,
Sổ mặc tầm hàng tiếu thái sơ.

NGUYỄN BỈNH KHIÊM 

-----

CẢM XÚC KHI ĐỌC CHU DỊCH


Đến đi thành bại, thực mà hư
Âm dương đắp đổi luật bù trừ
Hào sơ quẻ Cấu - phòng heo đói
Quẻ Bác hào năm - được cá ngừ
Hết thảy chuyện đời, kim cổ sự
Không ngoài lẽ dịch, thánh hiền thư
Đời nay còn mấy người yêu sách
Đếm chữ tìm dòng, chán quá ư... !

PQT

Thursday, March 1, 2018

Bài Ca Hay Nhất

Bài Ca Hay Nhất

Phạm Trường Linh

Chỉ có bài thơ viêt nên bằng nước mắt
bằng trái tim đau khổ
cuả mỗi người,
là bài thơ hay nhất
Cho dù anh chưa biết làm thơ,
Cho dù em không sành thưởng thức
Nhưng em sẽ vô cùng cảm động
Vì bài thơ viêt bằng máu tim anh
Của một đời vất vả

Trên con đường cô đơn
Và em
là tất cả.
Niềm tin trong mỏi mòn

Nhưng anh biết một điều kỳ diệu
Khi con người còn yêu
Là con người chưa chết
Là cuộc đời chưa hết
Là đâu đó trong mảng trời tuyệt vọng
Vẫn còn mầm hoa trái cho ngày mai,
Thế thì mỗi chúng ta phải sống
Cho một niềm hy vọng,
Giữa đất trời mênh mông

Thursday, December 28, 2017

Dòng thời gian

Dòng thời gian


Thời gian ơi,
      Chậm chậm thôi
            Chờ ta với...

Đầu năm tất bật
Cuối năm tất bật
Cả năm vội vã
Lúc nào... cho ta?

Cuối năm sắp qua
Thôi đừng hối hả
Hãy buông, hãy xả
Lắng nhìn trong ta.

Một năm nhìn lại
Được gì mất gì?
Thêm gì bớt gì?
Hay là vẫn vậy?

Hãy ngồi thật yên
Ngẫm lại đời mình
Thời gian chớ vội
Giữ lấy niềm tin...

Có mà không đó
Được mất hơn thua
Trận cười trong gió
Đúng thật trò đùa

Thời gian bất tận
Đông rồi lại xuân
Tâm là điểm tựa
Vượt sóng hồng trần

Dòng trời gian trôi
Hãy hát cùng tôi
Bài ca bất tận
Xuân mãi muôn đời...

PQT - 28/12/2017






Thursday, November 9, 2017

Tình thầy trò

Tình thầy trò

Thầy trò - ân nghĩa trong đời
Truyền trao tri thức, sáng ngời tương lai
Mở ra đường lớn ngày mai
Giúp trò sáng trí, rèn tài, luyện tâm

Ai ơi, ghi khắc trong tâm
Giữ gìn nhân nghĩa, âm thầm thầy trao
Duyên thầy - trò đẹp xiết bao
Nếu không biết giữ, trò nào giỏi giang?

Ai mà trân trọng, mở mang
Tình thầy luôn sáng ngời trang thánh hiền
Ai mà xem nhẹ lời khuyên
Làm sao sáng tỏ đôi miền giả chơn?

Ngày nay tiền bạc trọng hơn
Xã hội điên đảo, trò lờn thầy cô...
Lời hay giảng mãi chẳng vô
Đạo tình đâu nữa, nhấp nhô sóng vờn...

Quay đầu tỉnh giấc thì hơn
Lời xưa ôn lại, tiếng đờn ngân xa
Tình thầy, trân trọng trong ta
Sáng hoài tâm trí, nở hoa sớm chiều

"Muốn sang thì bắt cầu kiều
Muốn cho hay chữ thì yêu mến thầy"
Lời xưa đọng lại hôm nay
Tình thầy trò đó, còn đầy trong tim...

PQT - 11/2017




Tuesday, March 21, 2017

Phạm Ngũ Lão

Phạm Ngũ Lão


Ngồi đan sọt ở bên đường
Mà lòng cứ tưởng chiến trường xông pha
Giặc kia giày xéo sơn hà
Làm sao ta vẫn ngồi nhà áo cơm?
Sọt đan nhưng dạ bồn chồn
Làm sao ta được vẫy vùng chí trai?
Giặc còn vô cớ đến đây
Ta sao lý tưởng còn đầy trong tim
Thời cơ chưa đến, lặng im
Vẫn ngồi đan sọt, chờ tìm minh quân
Lòng còn rong ruỗi xa xăm
Giáo đâm máu chảy, mắt đăm đắm nhìn
Đại Vương vời đến hỏi han
Biết người chí lớn sẳn sàng xuất chinh
Ban cho tước phẩm triều đình
Cầm quân biên giới một mình cứu nguy
Sử xanh nước Việt còn ghi
Anh hùng thời loạn kể chi thân mình?

Vân Hà (TTHA)

Monday, October 24, 2016

Sử gia Lê Văn Hưu

Sử gia


Lê Văn Hưu tên người
Nhà viết sử lỗi lạc
Tài năng thật uyên bác
Chuyên trách sử nước nhà

Thanh Hóa là quê hương
Tuổi trẻ thật phi thường
Mười bảy đỗ bảng nhãn
Vua quan đều mến thương

Được bao người tin yêu
Cử làm quan ngự sử
Chuyên can gián nhà vua
Ai cũng đều kiêng nể

Trung thực và can đảm
Vạch rõ điều sai trái
Thầy dạy biết bao người
Giúp vua làm điều phải

Năm một hai bảy hai (1272)
Người biên soạn rất tài
Bộ Đại Việt Sử Kí
Ba mươi cuốn thật dài

Bộ sử đầu tiên đó
Hiện nay đã thất truyền
Con cháu cả ba miền
Lũ hậu sinh kém cỏi!

Cho đến ngàn đời sau
Biết tìm ở nơi đâu?
Ai người viết tiếp sử?
Cho con cháu tự hào?

Vân Hà (TTHA)

Tuesday, October 18, 2016

Ghét chuột

Ghét chuột

1. Vốn trời sinh ra dân
Ấm no đều muốn được
Ôi! Xưa bậc thánh nhân
Dạy dân trồng ngũ cốc
Cha mẹ được phụng thờ
Vợ con được săn sóc
2.Chuột lớn sao bất nhân ?
Gậm khoét thật thảm độc
Đồng ruộng trơ rơm khô
Kho đụn kiệt gạo thóc
Khó nhọc nông phu than
Đói gầy nông phụ khóc.
Sao dám khinh mạng dân?
Phá hoại thật tàn khốc
Rình mò dưới lỗ hang
Thần dân đều căm tức!
3.Quấy nhiễu mất lòng người 
Tất bị người xé xác
Thây phơi khắp thị thành
Thịt quạ diều rỉa bóc
Khiến cho lớp dân tàn
Cùng an hưởng hạnh phúc.
(Bạch Vân am thi tập - Ngô Lập Chi dịch)

Lâu lâu, đọc lại thơ Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm để hiểu và cảm nhận hết về tấm lòng thương dân của Cụ. Càng thương người dân nghèo đói khổ lam lũ bao nhiêu, thì càng ghét bọn quan lại tham ô, nhũng nhiễu của dân bấy nhiêu.
Trớ trêu thay tình cảnh người dân ta ngày nay cũng không khác mấy so với tình cảnh đáng thương của cha ông họ hơn 300 năm trước. Hãy nhìn mà xem, nạn tham nhũng ngày nay đã trở thành bất trị, chúng ăn của dân không từ thứ gì, từ tiền lương, tiền thuế, tiền bảo hiểm, rút ruột dự án, tăng giá vô tội vạ... cho đến cả tiền cứu trợ mà chúng còn ăn được. Thật là một lũ sâu bọ!
Người dân ở xứ Vệ ngày nay cũng rất căm ghét bọn cường hào, ác bá mới. Không những tham nhũng tiền bạc, chúng còn tham nhũng cả quyền lực bằng cách xây dựng phe cánh, đưa cả dòng họ vào bộ máy công quyền, mua quan bán chức diễn ra ở khắp mọi nơi mọi cấp độ. Khắp nước, nhìn đâu cũng thấy đủ loại chuột bọ. Chúng ăn tàn phá hại, cả một đất nước tan hoang. Vì thế, ai cũng muốn diệt cho sạch lũ chuột này càng sớm chừng nào càng tốt chừng ấy. Chuyện buồn cười là, bọn chuột ấy tổ chức đại hội bắt chuột. Trong đại hội 1, chúng nhắc nhau rằng "diệt chuột đừng để vỡ bình nhé". Sau 1 thời gian, không bắt được chuột mà tình hình tham nhũng ngày càng ổn định. Chúng tổ chức đại hội lần 2, lần này chúng đề ra khẩu hiệu "đánh chuột phải làm thường xuyên và nhẹ nhàng như chải răng". Cả đại hội chuột vỗ tay tán thưởng. Người dân biết chuyện chỉ còn biết kêu trời: "Trời ơi, mau cử ông Thiên lôi xuống đây diệt dùm lũ chuột này cho dân nhờ".
Mong sao, ông trời sớm nghe được tiếng kêu cứu này để người dân xứ Vệ bớt khổ. Để những người thức giả không phải ngồi ngâm nga bài thơ Ghét chuột nữa.

Tuesday, February 16, 2016

Khai bút đầu xuân Bính Thân


Khai bút đầu xuân Bính Thân


Xuân đến xuân đi cho lòng nhớ
Hoa nở hoa tàn để luyến lưu
Đời vẫn vô thường, như nhắc nhở
Dừng tâm, kẻo lạc nẻo sương mù

Thế giới muôn ngàn, ôi náo động
An nhiên thường trú, giữ tâm không
Hiểu rồi, cười mĩm khi xuân đến
Khoác áo lạnh thôi, lúc lập đông.

Tết đến, trẻ thơ vui rộn rã
Hồn nhiên, câu hát thái bình ca
Nụ cười Di Lặc còn xuân mãi
Lắng lòng, hoa nở mãi trong ta...

Chúc cho hạnh phúc mọi nhà
An vui, no ấm, thái hòa nước non
Xuân về, giữ tấm lòng son
Đạo tâm sáng mãi, xuân còn, còn xuân...

PQT - Mùng 9 Tết Bính Thân (2016)




Wednesday, January 27, 2016

Mừng vào đại vận mới

Mừng vào đại vận mới

Non nước nghìn năm vào đại vận
Một vòng luân chuyển một vòng xoay
Âm dương tiêu trưởng, cơ là ngẫu
Như nước giòng sông cạn lại đầy

Em đi theo bước chân huyền thoại
Ẩn hiện tàng thư dấu vết kinh,
Gió bão tơi bời cơn biến loạn,
Trùng trùng sóng bủa lũ âm binh

Lòng mẹ Việt đau đến mấy mùa,
Giòng sông quằn quại cõi thâm u
Bao năm nước mắt như hoà khắp
Non nước rừng thiêng suối biển hồ

Để sớm nay về lại gió xuân,
Hoa bay, hoa nở biết bao lần,
Trắng tay chửa biết cơ đồ hết,
Đầu bạc còn mong vận nước gần

Từ bãi Thanh Giang đến hiện giờ
Bốn nghìn năm lẻ lại vào thơ
Gươm thiêng một thưở đi mở nước,
Sông núi vần xoay mấy cuộc cờ

Ngọn lửa trong đền vẫn hắt hiu,
Bóng đêm rừng núi  lạnh cô liêu
Ông từ chợt thức trông trời sáng,
Có lẽ ngày mai gió đổi chiều.

Phạm Trường Linh - 2000

Thursday, November 19, 2015

Lương Sư Hưng Quốc



Lương Sư Hưng Quốc


Nước mạnh bởi do nhà giáo
Lời xưa đã chỉ rõ ràng
Ngày nay nước nhà điên đảo
Bởi thầy vẫn mãi lan man...

Còn nhớ gương thầy Chu An
Thất trảm sớ chém lộng thần
Ngày nay mãi tìm đâu thấy
Đâu rồi khí phách "trung quân"?

Giáo dục là nền phát triển
Nếu thầy giữ tròn trách nhiệm
Nếu trò khát khao tri thức
Muôn dân biết trọng người hiền

Mở mắt nhìn ra thế giới
Hội nhập phát triển Đông Tây
Tri thức, vững đà tiến tới
Nước nhà thêm mạnh, mỗi ngày

Lương thiện là tròn trách nhiệm
Giữ tròn khí tiết người thầy
Hưng vong, bởi do đạo đức
Vững nền, phát triển dễ thay

Nhân ngày hai mươi mười một
Chúc thầy mạnh khỏe, an lành
Lương sư mãi là rường cột
Nước nhà hưng thịnh rất nhanh...

20/11/2015 - PQT

Thursday, November 5, 2015

Mùa trăng

Mùa trăng

MÙA TRĂNG

PHẠM-TRƯỜNG-LINH
kính tặng thầy và anh em trong đêm giỗ tổ.

Trăng thứ nhất ta về đây giỗ tổ
Giữa vườn thầy thơm ngát hương hoa đêm,
Ta thấy trong hồn thẳm của anh em,
Một khát vọng vô cùng vô tận.

Nỗi thao thức đau hơn niềm uất hận,
Rất lung linh huyền ảo khó nên lời
Ta hiểu nhau đến tận đáy lòng người
Khi đèn tắt trăng mờ đêm tịch mịch.

Trăng thứ hai rặng cây xanh bờ liễu
Lối nghìn trùng miên miết đuổi theo ai
Trong sương khuya rớt rớt hột mưa dài
Ta đã thấy một chân trời viễn mộng

Con thưa thầy, giữa đường đời gió lộng
Đêm hôm nay xin đứng dậy làm người
Đêm Lam Sơn rừng núi đang gọi mời
Gió lồng lộng thổi qua hồn quá khứ,

Thưa cha mẹ, đây bắt đầu trang sử
Một mùa trăng kết tự mấy mùa trăng
Đây núi sông bàng bạc bốn nghìn năm
Đang trỗi dậy trong hồn người Bách Việt.

Hoa tư tưởng giữa trời xuân băng tuyết
Đóa tinh anh máu huyết tạo nên hình
Có nghe sông núi chuyển mình
Như hơi thở lúc tự tình nước non.

Thursday, March 26, 2015

Cùng bảo vệ thiên nhiên

Cùng bảo vệ thiên nhiên


Thiên nhiên, mẹ đẻ của con người
Cây xanh - lá phổi đó ai ơi
Dòng sông, nguồn nước trong lành đó
Nuôi dưỡng con người ở khắp nơi

Hà Nội còn đâu bóng cây xanh
Trời ơi, cổ thụ - đốn sao đành
Bao năm, bóng mát che thành phố
Một phút ra tay, lá phổi banh...

Đồng Nai, sông lấp để làm nhà
Ham giàu, ô nhiễm có đâu xa,
Bên lở, bên bồi, dòng ô nhiễm
Nhắm mắt mà làm, ôi xót xa !

Lắng nghe tiếng gọi của lương tâm
Giữ cây, kể cả những chồi mầm
Sông sâu, bảo vệ dòng nước sạch
Bảo vệ thiên nhiên, phải thật tâm

Cùng nhau đoàn kết trước u mê
Tàn phá môi sinh, nghiệp nặng nề
Vì thế hệ sau mà chung sức
Nhắc ai lầm lỡ, biết quay về...

PQT - 3/2015

Sunday, March 8, 2015

Đôi bàn tay em

Đôi Bàn Tay Em

PHẠM-TRƯỜNG-LINH
thương tặng Hồng Anh 


Trời cho em đôi bàn tay dịu mát
Em đã cho anh tự buổi em về
Đôi bàn tay khéo léo hay vụng về
Anh chẳng biết nhưng vẫn là kỳ diệu 
Tay khó nhọc nỗi đời ai thương hiểu
Đêm khuya rồi,còn vá áo cho con
Nhóm lửa nấu cơm,rửa chén,tay thoa son
Tay làm đẹp cho hồn anh tươi mát 
Tay khép cửa cho đêm về ấm áp
Tay châm ngọn đèn anh đọc giữa khuya
Tay xếp chiếu mền buổi sáng anh ra đi
Tay lận đận trăm chiều vất vả 
Em có về xin dịu hiền như mẹ
Xin thơm tho như lúa mọc trên non
Xin thanh cao như nước ngủ trên nguồn
Xin chịu đựng như đá mòn sông biển

Wednesday, February 25, 2015

Khai bút xuân Ất Mùi


Khai bút xuân t Mùi

Tết vvui đoàn t
Xuân sang chúc vn may
Mong m no đầy đủ
Bình an sut năm này

Ngm vic nhà, vic nước
Nhân tình ôi ngán thay
Sao mãi còn xuôi ngược
Dng tâm, phúc tròn đầy

Người đời ưa khách sáo
Đâu biết Tình trng thay
Làm ác thì ác báo
Làm lành t gp may

Xuân sang mong nhân thế
Tu dưỡng tâm hàng ngày
An trú trong chánh tu
Bây gi và đây

Ngm n cười Di Lc
Mai vàng nhè nh bay
Thích Ca ngi trm mc
Chuông chùa ngân đâu đây

Buông b bao lo nghĩ
Lng lòng trong phút giây
Quán xét tâm tht k
Hương trm ngào ngt bay

Mùng 7 Tết Ất Mùi - 2015
PQT






Sunday, August 3, 2014

Đạo Hiếu


Đạo Hiếu

Ai ơ
i, nghĩa mẹ công cha
Làm người nên nhớ mới là hiếu nhân
Mẹ cha - công khó muôn phần
Cho con có mặt - tấm thân trên đời,

Bao nhiêu nước mắt mồ hôi
Gian lao vất vả một đời nuôi con
Tình thương như núi như non
Hy sinh tất cả - cho con nên người

Bao năm con lớn, nên người
Bấy năm lao khổ, mấy mươ
i nhọc nhằn
Lo từng tấm áo, miếng ăn
Ốm đau chăm sóc, khó khăn chẳng màng

Ân cần, khuyên nhủ bảo ban
Dõi theo con trẻ bước đàng công danh
Tuổi đời thấm thoắt trôi nhanh
Vì con bạc mái tóc xanh - một đời

Công cha, nghĩa mẹ, ai ơ
i
Làm sao báo đáp một trời yêu thươ
ng
Cúi xin lạy Phật mười phươ
ng
Mong cho cha mẹ luôn thường an vui

Mùa Vu Lan sắp đến rồi
Tròn câu hiếu đạo ai ơ
i ghi lòng...

PQT

Friday, June 27, 2014

Tưởng người xưa khóc

Tưởng người xưa khóc

(Phạm Trường Linh)

Xưa người viết Đoạn Trường Tân Thanh khóc
Một Kiều nhi lăn lóc giữa đời
Cánh hoa tươi trong gió dập sóng vùi
Để nước mắt người đời sau thổn thức

Nay gẩy khúc đoạn trường thi ngày trước
Sóng muôn trùng giữa thời đại siêu thanh
Nỗi bất công, oan khuất thấu trời xanh
Để nước mắt người đời sau vẫn khóc

Đời chỉ đẹp khi thầy trò trên lớp
Giảng Kiều xưa, tưởng khúc đàn trăng
Có ngờ đâu, đời quá đỗi nhố nhăng
Rặt một lũ Sở khanh, Bạc hạnh

Đời vô đạo, sinh những loài gian ác
Đất vô tình, nuôi dưỡng bọn hôi tanh
Trời vô tâm, chậm chuyển hoá cao xanh !
Nỗi đau thảm trùm kiếp người oan khuất!

Tiếng thơ xưa từ những hồn oan ức
Xuôi về đâu đêm thế kỷ mịt mờ
Chảy thành giòng sông lớn hoá thành thơ
Là tiếng khóc đoạn trường siêu thanh đó