Lời Phật dạy

"Không làm các việc ác, Siêng làm các điều lành, Giữ tâm ý trong sạch, Đó là lời Phật dạy!" (Kinh Pháp Cú)
Showing posts with label duckien. Show all posts
Showing posts with label duckien. Show all posts

Saturday, December 31, 2022

Ánh sáng giác ngộ


Ánh sáng giác ngộ


Bình minh vừa chớm đằng đông

Hào quang tỏa sáng vầng hồng thánh nhân

Nhạc trời réo rắt xa gần

Phật đà giác ngộ - sáng bừng nhân gian

Trần gian đón ánh đạo vàng

Từ bi ngài vén bức màn vô minh

Đẹp thay cõi Phật hiện hình

Khắp nơi tăm tối, chúng sinh reo mừng

Như hoa nở thắm mùa xuân

Nắng về tươi tốt, tưng bừng chồi non

Tuệ khai, mê muội chẳng còn

Tình thương thắp sáng, giận hờn tiêu tan

Từ ngài giác ngộ đạo vàng

Ta bà chuyển hóa - đạo tràng muôn nơi...


(Đức Kiên)

Friday, December 23, 2022

Chánh Niệm

 


CHÁNH NIỆM

 

Tỉnh thức lặng trong - luôn nhớ

Chiếu soi khắp cả trong ngoài

Chuyên chú vào từng hơi thở

Đèn tâm tỏa sáng không lay

 

Niệm Phật, Pháp, Tăng thường trụ

Quán thân – tâm – cảnh ngay đây

Đi đứng ngồi nằm an trú

A Di Đà mỗi phút giây

 

Nhớ đừng chê khinh Phật tánh

Mỗi người mỗi hạt minh châu

Hãy mau trở về đường chánh

Gia tài tiếp nhận – nên giàu

 

Mỗi ngày dùng viên ngọc quý

Thấy ra sự thật xưa sau

Trở về giữ gìn tâm ý

Pháp thân hiển hiện sạch làu

 

Hãy thôi làm thân cùng tử

Nhắc mình kho báu trong tâm

An vui – đã về đã tới

Bồ đề tâm đã nảy mầm…

 

(Đức Kiên)

Thursday, November 24, 2022

Tâm Không

 


TÂM KHÔNG

 

“Chim nhạn qua sông

Ảnh soi đáy nước” [1]

Bóng trăng làn nước

Đâu rồi tâm không?

 

Hữu hình hữu sắc

Bởi lòng vướng mắc

Vô tâm vô cảnh

Ngã từ đâu sanh?

 

Có có không không

Bởi niệm cầu mong

Bất sinh bất tử

Hãy tìm chân như

 

Phật vốn không sanh

Tánh sáng vẫn dành

Bỏ lòng mê vọng

Quay đầu – tâm không…


Đức Kiên (PQT)



[1] Lấy ý từ “Nhạn quá trường giang, Ảnh trầm hàn thủy…”

Friday, October 28, 2022

Sa di mê cọp

Sa di mê cọp 

Thuở xưa, có thầy tỳ kheo tu hành trong tịnh thất nhỏ trên núi, nơi xa xôi hẻo lánh, ít người lai vãng. Nếu có ai, cũng chỉ có các vị thợ rừng, thợ săn và tiều phu mà thôi.

Một hôm, thầy tỳ kheo xuống làng khất thực, lượm được một đứa bé trai kháu khỉnh dễ thương, bị người ta bỏ. Thầy đem về, xin sữa nuôi nấng cho đến lớn. Rồi thầy dạy tụng kinh, bái sám, công phu và cho thọ giới Sa di.

Năm ấy, chú Sa di được hai mươi tuổi, ngây thơ, hồn nhiên và chưa lần nào xuống nhân gian. Một hôm, thầy tỳ kheo có pháp sự cần có chú đi theo. Khi xuống làng xóm, chú thấy cái gì cũng lạ, chú liền đưa mắt nhìn say mê, tuy nhiên chú cũng phải đi theo thầy.

Khi pháp sự xong, hai thầy trò trở về tịnh thất. Trên đường tình cờ chú gặp một cô gái độ mười bảy, mười tám tuổi, thân thể dịu dàng, vẻ mặt xinh đẹp. Chú trân người mà nhìn, không chịu đi. Thầy tỳ kheo ngó lại biết việc nên nói, “Đi mau chớ cọp đồng nó bắt nó ăn mất hồn xác đó!”

Chú Sa di miễn cưỡng ra đi. Nhưng khi về tới tịnh thất thì quên ăn, biếng ngủ, vẻ mặt bơ phờ như người mất hồn. Thầy tỳ kheo thấy thế, hỏi, “Sa di, con sao như thế?”

Chú Sa di nước mắt ràn rụa nói rằng, “Con nhớ thương con cọp đồng quá! Thà con xuống núi cho cọp đồng nuốt xác, ăn hồn con cũng được chớ sống thế này khổ lắm thầy ơi!”

Thầy tỳ kheo biết Sa di này nghiệp ái quá nặng không thể tu được, thầy an ủi vỗ về và cho chú xuống núi.

Thế mới biết, nghiệp ái của con người rất là nặng. Người tu hành muốn thoát khỏi nghiệp này cũng thiên nan, vạn nan.

Kinh dạy: Người tu hành thoát khỏi ái dục, giới hạnh thanh tịnh, cho đến mãn tuổi thọ là vị xuất trần La Hán.

Tổ cũng dạy: “Ái bất trọng bất sanh Ta Bà. Niệm bất nhất bất sanh tịnh độ.” Nghĩa là: Ái không nặng nghiệp thì không sanh vào cõi Ta Bà. Niệm Phật không nhất tâm thì không sanh về Tịnh Độ.

Bài học: Người tu học cần tránh xa 5 món dục, là : tiền tài, danh vọng, sắc đẹp, ăn uống, và ngủ nghỉ. Câu chuyện trên nói đến lòng tham sắc đẹp (ái dục) của cậu sa di. Đây là thứ dễ cám dỗ nhất, đặc biệt là đối với những người trẻ tuổi. Người tu học cần rèn luyện hạnh « thiểu dục, tri túc », đồng thời, cần quán chiếu bản chất vô thường của cuộc đời, và bất tịnh của thân thể để đối trị lòng tham dục.

(Nguồn: Những mẩu chuyện PG dành cho thiếu nhi - tập 3 - Đức Kiên)

Tuesday, October 18, 2022

ĐẠI THẾ CHÍ BỒ TÁT

 


ĐẠI THẾ CHÍ BỒ TÁT

 

Bồ tát Đại Thế Chí

Trong Tây phương tam thánh

Luôn cứu độ chúng sanh

Vượt hết thảy mê si

 

Tay ngài cầm sen xanh

Chiếu ánh sáng trong lành

Soi đường nơi tăm tối

Đến chúng sanh mọi loài

 

Niệm ngài sanh trí tuệ

Niệm ngài thoát bến mê

Quán âm và Thế chí

Tây phương - nhớ nẻo về

 

Hạnh nguyện Bi – Trí – Dũng

Ngài có đại oai thần

Lưới mê – ngài xuyên thủng

Chiếu soi – tuệ nở bừng.

 

Đại Tinh tấn Bồ tát

Cũng là danh hiệu ngài

Cúi đầu con nguyện học

Không biếng lười từ nay…

 

Đức Kiên

Friday, October 14, 2022

VÍA ĐỨC BỒ TÁT QUÁN THẾ ÂM

 


VÍA ĐỨC BỒ TÁT QUÁN THẾ ÂM

 

Hôm nay vía Phật Quán Âm
Chắp tay lễ Phật, nhất tâm nguyện cầu
Mong cho dịch bệnh qua mau
Bình yên, mạnh khỏe, cùng nhau an lành
Cầu cho khắp cả chúng sanh
Yêu thương, san sẻ, chiến tranh thôi đừng
Lắng nghe, sân hận xin dừng
Nói lời từ ái, vui mừng hiểu thương
Mát lòng giọt nước cành dương
Mẹ hiền ban rãi tình thương vô bờ
Ban vô uý, dẹp nghi ngờ
Đem yêu thương xoá mê mờ khổ đau
Cúi đầu “mô Phật” một câu
Oan khiên vượt thoát, phép mầu hiện ra
Namo Avalokitesvara!
Quán âm, xin nhớ khúc ca diệu huyền…

Friday, October 7, 2022

PHỔ HIỀN HẠNH NGUYỆN

 


PHỔ HIỀN HẠNH NGUYỆN

 

Một xin kính lễ Phật đà

Hai xin ca ngợi chói lòa Như Lai

Ba xin bố thí rộng thay

Bốn xin sám hối tội rày xưa sau

Năm xin tùy hỷ cùng nhau

Sáu xin chánh pháp mãi sau xoay vần

Bảy xin Phật pháp luôn gần

Tám xin tinh tấn chuyên cần học tu

Chín xin tùy thuận trí ngu

Mười xin hồi hướng công phu khắp cùng

Nguyện người thoát khổ vui chung

Phổ hiền thập hạnh nhớ cùng ghi tâm…

Đức Kiên - 2022

Wednesday, September 28, 2022

Ca Chiên Diên

Ca Chiên Diên

Vâng theo lời dạy của đức Phật, tôn giả Ca Chiên Diên, vị "luận nghị đệ nhất" trong hàng tăng chúng đã tuyên dương chủ trương "bốn tính bình đẳng". Nhưng rất đông Bà La Môn biết được, không ai tin phục tôn giả. Hễ có cơ hội là họ tìm đến Ca Chiên Diên để bài bác, vấn nạn ngài. Họ nghĩ rằng, nếu không đánh ngã những biện luận của tôn giả thì từ đây về sau, Bà La Môn sẽ có hy vọng không ngước đầu lên được nữa. Tuy nhiên, ngài Ca Chiên Diên rất giỏi biện luận, khi gặp một vị Bà La Môn, dẫu quyền uy tới đâu đến vấn nạn ngài, ngài chỉ cần dùng một vài câu ngắn gọn và đơn giản, thế là vị Bà La Môn nọ cuối cùng cũng phải vui vẻ mà thuần phục.

Có một hôm, tôn giả cùng các vị tỳ kheo bạn đồng tu, sắp bước vào trai đường bên cạnh hồ Ô Nê nước Ba La Nại dùng cơm, thì có một vị Bà La Môn lớn tuổi tìm đến khiêu chiến với ngài. Vị Bà La Môn già chống cây gậy, im lặng đứng bên cạnh tôn giả Ca Chiên Diên, những tưởng rằng khi nào Ca Chiên Diên nhìn thấy ông thì nhất định sẽ đứng dậy nhường chỗ cho ông ngồi. Nhưng nào có ngờ đâu, Ca Chiên Diên chẳng thèm ném cho ông một cái nhìn nữa. Ông kiên nhẫn đứng một hồi lâu, cuối cùng lớn tiếng trách mắng rằng :

-   Mấy ông nghĩ sao mà thấy một vị trưởng giả lớn tuổi như tôi đến, lại không biết đứng lên mà nhường chỗ ngồi ?

Các vị tỳ kheo nghe thế thì giật mình, nhiều người còn vội vàng đứng dậy nhường chỗ ngồi cho vị Bà La Môn già, duy chỉ có Ca Chiên Diên là chẳng chút động lòng, còn hỏi lại rằng :

-    Ông là ai mà tới đây la hét ầm ĩ như vậy ? Chúng tôi ở đây tôn kính phụng hành giáo pháp, nhưng tại chỗ này không có ai là trưởng giả hay là tiền bối  của chúng tôi cả.

Vị Bà La Môn già nọ giận dữ đưa cây gậy đang cầm trong tay lên chỉ vào đầu tóc bạc phơ của mình mà hỏi :

-    Số tuổi đã cao của ta không đủ cho ông tôn làm trưởng giả hay sao ? Không đủ cho các ông cung kính tôn trọng hay sao ?

-  Ông không thể tự xưng là trưởng giả, và cũng không thể chờ đợi chúng tôi cung kính tôn trọng.

Ca Chiên Diên trả lời bằng một giọng nói nhẹ nhàng nhưng cương quyết. Vị Bà La Môn già giận dữ đến cực điểm, dùng cây gậy chỉ vào mặt Ca Chiên Diên mà mắng.

-    Ông ? Tại sao ông lại khinh người đến thế ?

Ca Chiên Diên điềm nhiên trả lời rằng :

-    Qua âm thanh, giọng nói của ông, và qua những cử chỉ thô bạo của ông, tôi nhận thấy rằng ông không xứng đáng được tôn làm trưởng giả, cũng không xứng đáng được người khác cung kính. Bởi vì cho dầu ông có là một vị Bà La Môn 80, 90 tuổi, tóc bạc răng long, nhưng nếu không hề tu hành một cách chân chính, còn đam mê sắc thanh hương vị xúc, chưa xả bỏ được những phiền não như tham, sân và ganh ghét, thì ông vẫn bị coi như trẻ nít. Còn giả sử ông là một thanh niên 20 tuổi, da dẻ chưa nhăn, đầu tóc đen nhánh, mà đã giải thoát được sự trói buộc của ái dục, đối với thế gian không có sự tham cầu, không có chút niệm tưởng bất bình nào, thì chúng tôi có thể xưng tán ông là trưởng giả, xem ông là người già dặn, xứng đáng cho chúng tôi thân tâm cung kính.

Vị Bà La Môn già nghe Ca Chiên Diên nói thế, không có lời lẽ nào để đối đáp, bèn lặng lẽ bỏ đi.

(Nguồn: Những mẩu chuyện PG dành cho thiếu nhi, tập 2 - Đức Kiên)

Saturday, September 10, 2022

LỤC ĐỘ BA LA MẬT

 



LỤC ĐỘ BA LA MẬT

 

Một là bố thí không cùng

Người cho kẻ nhận đều chung nguyện lành

Tâm trong phước đức trổ sanh

Đến bờ bĩ ngạn – niệm lành vô tâm

Hai là giữ giới trong tâm

Nói năng hành động - không lầm, không sai

Giới ngăn điều ác bên ngoài

Chánh niệm tỉnh thức, giới hoài trong ta

Ba là tinh tấn đường xa

Nổ lực quyết chí - tuy xa mà gần

Siêng năng, niệm Phật tinh cần

Mỗi ngày mỗi tiến – pháp thân nơi này

Bốn là nhẫn nhịn đắng cay

Vượt qua nghịch cảnh, lòng đầy yêu thương

Bỏ bao phiền muộn đời thường

Trui rèn nghị lực phi thường tiến tu

Năm là thiền định công phu

Định tâm hơi thở, mây mù tiêu tan

Lắng lòng quán chiếu thế gian

Trí tuệ soi tỏ, rõ ràng pháp thân

Sáu là trí tuệ sáng bừng

Cởi dây phiền não, mùa xuân hiện về

Chánh niệm soi, hết si mê

Dứt trừ ngã chấp, lối về chân như…


(Đức Kiên)

Monday, August 22, 2022

Dược Sư Phật

 

DƯỢC SƯ PHẬT

 

Mười hai đại nguyện Dược Sư

Cứu bao bệnh khổ tiêu trừ nạn tai

Dược Sư Lưu Ly Như Lai

Hào quang chiếu sáng trong ngoài trước sau

Cúi đầu đảnh lễ nguyện cầu

Tiêu tai diên thọ, tội sâu tiêu trừ

Ngu si - bừng sáng chân như

Nạn tai hết sạch, bệnh trừ tâm an

Thuốc là lời dạy ngàn vàng

Quay đầu niệm Phật, ách nàn rụng rơi

Vượt qua nạn khổ ở đời

Bởi tâm sám hối, chẳng rời Phật tâm

Vô minh hết, khỏi mê lầm

Chánh niệm tỉnh thức, dứt mầm tham sân

Phật là bậc đại y thần

Chữa bao bệnh khổ - độ thân độ đời

Muốn qua bến giác người ơi

Mau mau niệm Phật, chẳng rời… thuốc hay.

Đức Kiên - 08/2022 

Friday, August 12, 2022

Bông hồng tri ân



Bông hồng tri ân 

Vu Lan - cài áo bông hồng
Nhớ về tình mẹ ấm nồng yêu thương 
Làm sao tát cạn đại dương 
Làm sao đo được tình thương mẹ hiền 
Dẫu đi khắp cả mọi miền 
Ơn cha nghĩa mẹ - ưu phiền nặng mang 
Công ơn dưỡng dục mênh mang 
Hy sinh tất cả vì đàn cháu con
Tuổi già tiều tụy héo hon
Làm con nên hiếu, nên tròn nghĩa ân
Mẹ là Phật giữa cõi trần 
Cho con hiểu được trong ngần - yêu thương…

Đức Kiên - Vu Lan 2022

Wednesday, August 3, 2022

ĐẠI HIẾU MỤC KIỀN LIÊN

 

ĐẠI HIẾU MỤC KIỀN LIÊN

 

Rằm tháng Bảy nhớ ngày báo hiếu

Địa ngục kia ai chịu tội hình

Vu Lan tế độ chúng sinh

Trai đàn chẩn tế - vong linh nương nhờ


Vừa đắc đạo, Mục Liên bỗng nhớ

Mẹ Thanh Đề không rõ nơi đâu

Mắt thần nhìn thấy ngục sâu

Mẹ đang chịu tội, âu sầu bi ai

 

Liền hiện đến, hai tay cơm nước

Nhưng bà đâu hưởng được cơm ngon

Bởi lòng bỏn sẻn vẫn còn

Cơm hóa thành lửa, héo hon hình hài

 

Về hỏi Phật, mới hay ác nghiệp

Muốn thoát ra, cần hiệp chúng tăng

Lập đàn thanh tịnh đêm trăng

Nhờ công đức ấy – siêu thăng tội đồ

 

Lòng thương tưởng chúng sanh chịu khổ

Mục Liên mong cứu độ muôn loài

Thoát ra địa ngục một mai

Nhờ Phật chỉ phép đàn trai – Lan Bồn!

 

Nam mô Đại hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát!


Đức Kiên (Vu Lan 2022)

Tuesday, July 26, 2022

TÙY DUYÊN THUẬN PHÁP

 


TÙY DUYÊN THUẬN PHÁP

 

Hằng sống tùy duyên thuận pháp

Là không ngang trái người ơi

Biết tu, lẽ đời dung nạp

Như dòng nước chảy khắp nơi

 

Thuận duyên giúp ta đỡ nhọc

Nghịch duyên nhẫn nhịn sẽ thôi

Thuận nghịch đều là bài học

Chuyên cần, đạo nghiệp vun bồi

 

Sống giữa cuộc đời vô nhiễm

Tâm không phiền não, thảnh thơi

Như đóa sen hồng mầu nhiệm

Vươn cao giữa chốn bùn hôi

 

Vui sống trong từng khoảnh khắc

Chánh niệm dầu giữa chợ đời

Thị phi, trò đời – cứ mặc

Tinh cần, an trú thảnh thơi

 

Giúp người, chẳng nề mỏi nhọc

Hết lòng chia sẻ điều hay

Như trăng - tùy duyên thuận pháp

Chân như – lẽ thật hiện bày.

 

Đức Kiên

Monday, June 27, 2022

BÁT CHÁNH ĐẠO

 


BÁT CHÁNH ĐẠO

 

Con đường chánh đạo tám ngành

Đức Phật đã dạy chúng sanh nương nhờ

Chánh kiến thấy đúng chẳng ngờ

Tỉnh lặng sáng tỏ mây mờ tiêu tan

Chánh tư duy – tránh lan man

Suy nghĩ đúng đắn, vén màn giả chân

Chánh ngữ, lời nói trong ngần

Xây dựng thương hiểu, tình thân trong ngoài

Chánh nghiệp, hành động không sai

Làm lành lánh ác, vun bồi thiện duyên

Chánh mạng, nghề nghiệp tinh chuyên

Giữ gìn ngũ giới, tránh miền ác nhơn

Chánh tinh tấn, nhớ tinh cần

Siêng tu chánh đạo, vượt dần tham si

Chánh niệm, Phật hiệu nhớ ghi

Pháp thân quán tưởng, chẳng đi sai đường

Chánh định, kiên cố tâm vương

Thảnh thơi an trú, tâm thường định an

Ai ơi, chánh đạo đường vàng

Đưa ta thoát cõi thế gian – ngậm ngùi.

Đức Kiên

Friday, June 17, 2022

ÁC NGHIỆP

 

ÁC NGHIỆP

 

Không trên trời, giữa biển,
Không lánh vào động núi,
Không chỗ nào trên đời,
Trốn được quả ác nghiệp.

Không trên trời, giữa biển,
Không lánh vào động núi,
Không chỗ nào trên đời,
Trốn khỏi tay Thần Chết.

Làm ác thì gặt ác
Làm lành sẽ gặt lành
Nhân quả không mất mát
Ác nghiệp sẽ gặt nhanh.

(Nguồn: Thơ Phật cho trẻ em - Đức Kiên)

Saturday, May 14, 2022

Vui thay Phật ra đời

 


VUI THAY PHẬT RA ĐỜI

 

Tháng Tư mừng Phật ra đời

Tin vui lan khắp - người, trời hoan ca

Đón mừng xuất hiện Phật đà

Từ trời Đâu suất – ta bà hiện thân

Ngàn năm mới có một lần

Hoa ưu đàm nở - xa gần ngát hương

Phúc thay ai được cúng dường

Lành thay người biết về nương bóng từ

Cúi đầu đảnh lễ Bổn Sư

Cho con thấy được chân như pháp màu

Trần gian mưa pháp sạch làu

Ánh dương tỏa sáng trước sau trong ngoài

Từ bi – trí tuệ tròn hai

Hào quang tỏa sáng liên đài ngát hương

Chắp tay kính lễ mười phương

Phật thân thường trụ - pháp thường chiếu soi

Mong cho Phật pháp trụ đời

Bồ tát tùng địa - khắp nơi hiện hình

Ban vui, cứu khổ chúng sinh

Chiến tranh chóng tắt, hòa bình dài lâu

Hiểu thương, tay nắm tay nhau

Quay đầu quy ngưỡng – niệm câu Phật đà

Mong cho cõi Phật hiện ra

Hoa sen nở ngát – gần xa thơm lừng

Trần gian vui đón tin mừng

Phật tâm tỏa rạng trong từng chúng sinh…


Đức Kiên 

(Phật đản 2022)

Friday, May 6, 2022

Mừng em bé Bụt


Mừng em bé Bụt


Phật đản đến chùa tắm Phật
Hình hài em bé sơ sinh 
Tưới dòng nước trong- sự thật 
Phật tâm ắt sẽ hiện hình 

Tháng tư mừng Bụt đản sinh
Nhớ về hai ngàn năm trước 
Lâm Tỳ Ni người đã bước 
Bảy bước bảy đoá sen xinh 

Mỗi người một em bé Bụt
Cùng nhau thức dậy tâm sen 
Mỗi bước tiến tu từng phút 
Bụt tâm thêm sáng ánh đèn 

Chắp tay trước đài Phật đản 
Hoa thơm, cờ phất phới bay
Mong sao thế gian tỏa rạng
Hương sen giới hạnh hiện bày

Tắm Bụt gội bao phiền não 
Về an trú phút giây này 
Ô kìa- minh châu chéo áo (*)
Chớ tìm hạnh phúc đông tây!

Phật đản 2022 - Đức Kiên

(*) minh châu chéo áo: nhắc đến điển tích trong kinh Pháp Hoa, kể về chàng cùng tử, đi xin ăn khắp nơi, một hôm chợt phát hiện ra trong chéo áo của mình có viên ngọc minh châu, gia tài mà người cha để lại cho chàng một cách kín đáo.

Tuesday, May 3, 2022

Bồ-tát Hộ-Minh

 


Bồ-tát Hộ-Minh

Ðến lúc Phật Ca-Diếp ra đời, nhằm Hiền-kiếp thứ chín, Bồ-tát Thiện-Huệ tái sanh làm thái tử Hộ Minh, chuyên thực hành hạnh bố thí từ lúc ấu thơ; khi lớn lên làm vua, rồi xuất gia theo Phật Ca-Diếp và trở thành Bồ-tát Hộ Minh. Nhờ công hạnh đầy đủ nên khi lâm chung Bồ-tát Hộ Minh được sanh về cõi trời Ðâu-Suất làm Bồ-tát bổ-xứ, lãnh đạo chư Thiên cõi này và diễn thuyết pháp mầu cho Thiên chúng nghe. Ngài ở Ðâu-Suất bốn ngàn năm, dùng pháp tướng để giáo-hóa chúng sinh. Một hôm ngài nhìn xuống thế-gian thấy chúng sinh phần nhiều chỉ đua nhau tạo ác, chìm đắm trong tà-kiến, không biết tin nhân quả tội phước, sống đau khổ về thể-xác lẫn tinh-thần, chết bị đọa trong ba đường ác. Ngài phát tâm từ-bi, nguyện giáng thế để giáo-hóa chúng sinh, mang đến ánh sáng chân-lý để cứu chúng sinh thoát khỏi sanh già bệnh chết, chứng được đạo quả niết-bàn, an lạc thanh tịnh.

Ngay lúc đó toàn thân ngài phóng đại-quang-minh, đại địa mười tám tướng động, ma cung ẩn náu, mặt trời mặt trăng hết tinh quang, chấn động tất cả trời rồng tám bộ. Ngài liền quan sát năm việc dưới đây:

1- Quan sát thời kỳ, ngài thấy tuổi thọ con người lúc bấy giờ khoảng 100 năm, rất thuận lợi; vì với thọ mạng quá dài con người không ý thức được thế nào là già chết, với thọ mạng quá ngắn thì không có đủ thời gian tu tập.

2- Quan sát lục địa, ngài chọn bán đảo Ấn-độ vì lúc bấy giờ ngôn ngữ và tư tưởng triết học nơi đây được phát triển hơn hết.

3- Quan sát quốc độ, ngài chọn Vùng Trung Ấn, (thung lũng sông Hắng) vì nơi đây có nhiều nhà hiền triết và minh quân xuất hiện.

4- Quan sát chủng tộc, ngài chọn dòng dõi Thích-Ca với vua Tịnh Phạn là người có tâm đạo nhất. Theo kinh Lalitavistara thì dòng họ này có 64 đức tính cần thiết.

5- Quan sát người có đủ đức tính làm mẹ vị Phật tương lai, ngài chọn hoàng hậu Maha-Maya; biết rằng bà chỉ còn sống thêm 10 tháng 7 ngày nữa. Theo kinh Lalitavistara thì bà Maha-Maya có 32 đức tính cần thiết.

Khi thấy cơ duyên đã đến, Bồ-tát Hộ-Minh bèn phó chúc ngôi vị lãnh đạo chư Thiên lại cho ngài Di-Lặc làm Bồ-tát bổ xứ, rồi từ cung trời Ðâu-Suất  giáng trần, thị hiện nhập thai tại thành Ca Tỳ La Vệ, gần chân núi Himalaya, thuộc vùng biên giới đông bắc nước Ấn-độ và Nepal ngày nay, làm con trai của vua Tịnh-Phạn, và hoàng hậu Maha-Maya. Hoàng tộc xứ này đều thuộc dòng dõi Thích-Ca.

Bài học: Đây là tiền thân gần nhất của Đức phật Thích Ca. Qua đây ta biết được lý do ngài chọn Ấn Độ, và dòng họ Thích ca để đản sinh. Cần nhớ rằng, tất cả các đức Phật ra đời đều vì nhân duyên lớn, đó là : « khai thị chúng sinh ngộ, nhập Phật tri kiến » (giúp cho chúng sanh thấy và thể nhập với sự hiểu biết của chư Phật).

(Nguồn: Những mẩu chuyện PG dành cho thiếu nhi - tập 3 - Đức Kiên)

Wednesday, April 13, 2022

Chim Phượng hoàng

Chim Phượng hoàng

Thuở quá khứ xa xưa, có một kiếp nọ Như-Lai làm chim Phượng-hoàng chúa với năm trăm người vợ đẹp theo hầu hạ, cuộc sống vinh hoa phú quý quyền uy hạnh phúc như thế, tưởng đã êm đềm với ngày tháng trôi qua. Nhưng bỗng một ngày kia Phượng-hoàng chúa bay dạo trên khu rừng già để thưởng ngoạn những hoa thơm trái lạ, chợt thấy một nàng Phượng-hoàng trẻ đẹp sắc xanh da trời với bộ lông tuyệt mỹ, dáng bay dịu dàng, tiếng hót thanh tao, khiến cho Phượng-hoàng chúa khởi tâm đắm sắc, mê mẩn dục tình, bỏ năm trăm vợ hiền trẻ đẹp để theo nàng Phượng-hoàng yêu kiều diễm lệ kia. Nàng Phượng-hoàng trẻ đẹp mới nầy khó tánh, kén ăn kén ở lại thích chiều chuộng, làm cho Phượng-hoàng chúa phải chiều lòng để cho đẹp dạ nàng. Vì thế, ngày ngày Phượng-hoàng chúa phải bay đi khắp đó đây để tìm những trái cây ngon ngọt thơm tốt đem về để làm đẹp lòng nàng Phượng-hoàng tình nhân. 

Lúc bấy giờ Hoàng-hậu thành Vương-Xá đau nặng, nhà vua đã mấy phen cho mời các ngự y, danh y trong nước đến xem bệnh hốt thuốc, nhưng bệnh tình Hoàng-hậu vẫn không thuyên giảm chút nào. Một hôm, Hoàng-hậu bị cơn bệnh hoành hành mê sảng thiếp đi, trong cơn mê sảng chiêm bao thấy có người đến mách rằng, bệnh của lệnh bà chỉ có ăn thịt Phượng-hoàng chúa mới hết, bằng không thì chẳng bao lâu nữa sẽ phải chết. Khi thức giấc, Hoàng-hậu lo sợ khóc lóc đem điềm chiêm bao tâu cho vua nghe. Vua lấy làm lo âu liền triệu tập quần thần để đoán mộng. Các thầy đoán mộng tâu vua rằng: "Nếu căn cứ vào điềm chiêm bao của Hoàng-hậu, thì chỉ còn có cách là ăn thịt chim Phượng-hoàng chúa, hoàng hậu mới hết bệnh". 
Thế rồi, nhà vua truyền lệnh rằng: "Ai bắt được chim Phượng-hoàng chúa về dâng lên vua thì sẽ được trọng thưởng ngàn lượng vàng và gả công chúa làm vợ". 

Khi lệnh nhà vua vừa truyền ra, các người thợ săn vội vã thi đua nhau đi khắp núi rừng để tìm bắt chim Phượng-hoàng chúa với hy vọng được trọng thưởng và được làm chồng công chúa. Những thợ săn không quản ngại ngày đêm đi lùng tìm, họ dùng đủ trăm phương ngàn kế bủa vây khắp nơi để tìm cách bắt cho được Phượng-hoàng chúa. Chẳng bao lâu, một trong số những thợ săn đã theo dõi biết được tông tích nơi ẩn trú của Phượng-hoàng chúa và nàng Phượng-hoàng tình nhân. 

Gã thợ săn này biết rằng con Phượng-hoàng chúa không dễ gì bắt được. Trong lúc suy tư tìm phương cách, thì anh ta nghĩ ra một diệu kế, lấy mật và bánh bột nhồi trộn lẫn nhau rồi tự trét lên thân mình anh ta. Ðồng thời chọn mua trái cây thơm ngọt gắn dính lên khắp mình anh nhìn như một đống trái cây. Xong rồi, gã thợ săn giả trang ngồi yên bất động trên một cành cây cổ thụ, kiên nhẫn đợi chờ mấy ngày liền. 

Bỗng vào một buổi mai khi ánh bình minh vừa rạng chiếu chân trời, chim chóc khắp nơi trên cành cây kẽ lá reo hò thi đua nhau bay đi tìm mồi, thì Phượng-hoàng chúa cũng như mọi ngày bay đi tìm trái cây ngon ngọt cho tình nhân. Khi Phượng-hoàng chúa bay qua đám rừng già, thoạt ngửi thấy mùi thơm ngọt thoảng trong gió, liền tìm bay đến chỗ phát ra mùi thơm, lượn mấy vòng trên không quan sát kiếm tìm. Phượng-hoàng nhìn kỹ thì thấy trên cây cổ thụ một đống trái cây thơm tốt, nên lòng rất mừng rỡ tự nhủ rằng: "Ðỡ quá! Sao mà nhiều trái cây ngon ngọt thế nầy! Từ đây ta sẽ không còn phải mất thì giờ khổ công ngày ngày tìm kiếm trái cây cho người yêu quý của ta nữa!" 

Chẳng ngần ngại, Phượng-hoàng đáp nhanh xuống cây cổ thụ quán sát một hồi thấy rõ một khối trái cây tươi tốt thơm ngọt. Tin chắc không còn ngại ngùng e sợ, Phượng-hoàng liền bay đến đậu trên đống trái cây, đúng ngay vị trí bả vai của gã thợ săn ngụy trang kia, miệng vừa cắn trái cây, chân dính mật. Nhanh như chớp, gã thợ săn chụp lấy. Phượng-hoàng kinh hãi thét lên mấy tiếng vùng vẫy. Nhưng đã quá chậm rồi. Phượng-hoàng run rẩy van xin: "Ông ơi! Chắc ông đã phải khổ cực lắm mới bắt được tôi. Vì tôi mà ông đã phải ngồi bất động cực nhọc như thế nầy. Chắc là để đổi lấy điều gì lợi ích lớn lao lắm đây, nên ông mới tốn hao khổ công thế nầy? Nếu ông chịu thả tôi ra, tôi sẽ dẫn chỉ cho ông một núi vàng. Nơi đó, ông sẽ lấy được nhiều vàng, trở thành giàu sang triệu phú. Còn mạng tôi đây có đáng gì đâu! Xin ông thương xót tha cho". 

Gã thợ săn đáp: "Sao lại không đáng? Nhà vua đã hứa rằng, hễ ai bắt được ngươi đem nộp, thì sẽ được thưởng ngàn lượng vàng và được gả công chúa làm vợ. Còn núi vàng kia làm sao bằng công chúa? Bộ ngươi muốn đùa với ta sao chớ?" 

Nói xong, kẻ thợ săn trói chặt Phượng-hoàng đem về dâng nạp lên vua. Ðược chim Phượng-hoàng chúa, nhà vua rất đỗi vui mừng, liền truyền lệnh làm thịt nấu cho Hoàng-hậu ăn để hết bệnh. 
Phượng-hoàng chúa thưa:

"Muôn tâu Thánh-thượng! Thánh thượng là bậc chí tôn trong thiên hạ, ân đức trùm khắp cả bốn phương. Nay vì cứu mạng sống của Hoàng-hậu mà tôi phải hy sinh, thì tôi cũng không lấy gì làm tiếc cái thân mạng hèn hạ nầy. Nhưng tâu Thánh-thượng, tôi vốn biết bùa phép linh thiêng kỳ diệu, có thể cứu Hoàng-hậu ra khỏi ngặt nghèo mà không cần phải ăn thịt tôi. Nếu Thánh-thượng tin thương, thì xin cho một thau nước, tôi sẽ vẽ thần chú linh phù trong nước rồi đem dâng cho Hoàng-hậu uống và tắm thì bệnh hết ngay. Nhược bằng không hiệu nghiệm, tôi xin chịu tội mất mạng cũng chẳng muộn. Còn nếu Hoàng-hậu lành bệnh, xin Ngài thả tôi về lại với núi rừng".

Nhà vua lấy làm ngạc nhiên, nhưng vẫn nhận lời và ra lệnh cận thần bưng thau nước đến. 

Quả đúng như vậy. Sau khi Hoàng-hậu uống và tắm nước linh phù xong, thì cảm thấy mạnh khỏe và sắc diện Hoàng-hậu trở nên trẻ đẹp hơn trước. Nỗi sầu lo ưu buồn của nhà vua và của cả hoàng triều cũng liền theo đó không còn nữa. Ðược tin Hoàng-hậu bình phục như thường, từ trong thành nội cho đến ngoài nhân gian, khắp mọi cõi lòng tràn ngập nguồn vui. 

Sau khi Hoàng-hậu trở nên mạnh khỏe trẻ đẹp hơn xưa, nhà vua vô cùng mừng rỡ và thầm khen tài nghệ thần bí của Phượng-hoàng. Nhà vua muốn giữ Phượng-hoàng ở lại hoàng cung. Nhưng trước đó nhà vua đã hứa thả Phượng-hoàng về với núi rừng, khi Hoàng-hậu lành bệnh. Trong lúc đó, Phượng-hoàng để thử ý nhà vua, xem có con thiết tha cần mình nữa không, nên xin nhà vua giữ lời hứa. Riêng về nhà vua lúc nầy thì mãi bận vui với Hoàng-hậu, nên chẳng còn để ý tới Phượng-hoàng nữa. 

Trước khi rời khỏi cung vua để bay về núi rừng sống lại cuộc đời mây nước trời cao rừng thẳm bao la, Phượng-hoàng còn tâu với vua lần chót rằng: "Muôn tâu Bệ-hạ! Ðể trả ơn Bệ-hạ tha sống, xin Bệ-hạ cho phép tôi được đáp xuống hồ sen bán nguyệt đọc thần chú linh phù, để nhân dân trong nước của Ngài nếu ai có bệnh tật mà uống nước hồ nầy thì cũng sẽ được tiêu trừ". Nhà vua cả mừng bằng lòng ngay. Từ đấy, nhân dân trong nước, hễ ai có bệnh tật gì đến xin lấy nước hồ sen uống thì đều được lành bệnh ngay. 

Phượng-hoàng bay đậu trên nóc cung điện bái chào nhà vua và hoàng triều lần cuối trước khi từ biệt. Từ trên nóc cung điện, Phượng-hoàng nói lớn lên rằng:

"Trên đời nầy có ba kẻ điên: Kẻ thứ nhất là tôi, kẻ thứ nhì là gã thợ săn, và kẻ thứ ba là Bệ-hạ". 

Nói xong thấy nhà vua và cả hoàng triều nhìn chim Phượng-hoàng với dáng điệu ngơ ngác ngạc nhiên, Phượng-hoàng liền nói tiếp:

"Chư Phật đã từng nói, nữ sắc cắt giết mạng người. Tôi vì mê sắc đẹp của tình nhân mà bội bạc bỏ năm trăm người vợ hiền chung tình ngày đêm săn sóc cho tôi. Tôi vốn là vua của loài Phượng-hoàng, trời cao mây nước vốn là giang sơn của tôi. Thế mà vì nữ sắc, tôi phải ngày ngày đem thân làm tôi mọi đi kiếm tìm thức ăn ngon ngọt để về cung phụng cho một con Phượng-hoàng mái, để đến nỗi phải rơi vào tay gã thợ săn xuýt nữa toi mạng. Ấy là tôi điên. 

Còn gã thợ săn kia, tôi đã thật tình khẩn khoản chỉ núi vàng cho gã để đổi lấy mạng sống của tôi, để gã trở nên người giàu sang triệu phú. Nhưng gã vì quá ước mơ được lấy công chúa. Lời hứa của đàn bà chẳng khác sương sáng cành hoa, mây chiều lãng đãng, có chắc gì đâu? Nghe thì hay ho êm dịu, thấy thì đẹp như hoa nở bướm lượn, nhưng tất cả đều là ảo tưởng huyễn mộng, không có gì thật cả. Sự nghiệp danh giá của kẻ nam nhi sẽ lại tan tành trong nháy mắt vì nữ sắc. Như gã thợ săn kia, vì nghe lời hứa của nhà vua, say sưa sẽ được công chúa, mà mất cả núi vàng, mất cả giàu sang và mất cả công chúa. Ấy là kẻ điên thứ hai. 

Còn Bệ-hạ được một danh y cứu sống Hoàng-hậu, cứu bệnh tật muôn dân, đem lại sự an lành cho thiên hạ. Ấy thế mà Bệ-hạ để cho danh y ấy ra đi không một lời khẩn khoản nài nỉ, không một chút tiếc nuối. Bệ-hạ chỉ biết vui với Hoàng-hậu, sẵn sàng chém đầu bất cứ ai, miễn là được Hoàng-hậu vui vẻ bên vua. Nếu tôi không có thần chú linh phù thì chắc cái đầu tôi cũng bay đi rồi, và giờ nầy thân tôi đã vào bụng Hoàng-hậu. Thế có phải Bệ-hạ là kẻ điên thứ ba không?"

Nói xong, Phượng-hoàng cất cánh bay cao vào khoảng trời mây bao la cao rộng xanh biếc. 

Thuật câu chuyện xong, đức Phật nói với đại chúng rằng: "Người thợ săn trong mẩu chuyện mà ta mới vừa kể chính là tiền thân của Ðề-Bà Ðạt-Ða. Còn Hoàng-hậu đòi ăn thịt chim Phượng-hoàng kia chính là tiền thân vợ của Ðề-Bà Ðạt-Ða ngày nay. Nhà vua thuở đó chính là tiền thân của Xá-Lợi-Phất. Chim Phượng-hoàng chính là tiền thân của Như-Lai đây vậy". 

Ðức Phật còn nói tiếp, thuở ấy, tuy đọa làm thân súc sanh, nhưng ta đã phát tâm tu Bồ-Tát hạnh, hành Bồ-Tát đạo với tâm từ bi hỷ xả cứu độ thế nhân. Chẳng qua vì một niệm mê đắm sắc dục mà ta đã phải lụy thân làm kiếp con Phượng-hoàng.

Bài học: Không nên đắm mê sắc dục, bởi đó là nguyên nhân của khổ đau và nhiều tai nạn trong cuộc sống. Ái dục dễ làm con người mê đắm và sa đọa, trôi lăn trong nhiều kiếp luân hồi. Nhưng bản chất của ái dục thì vui ít, khổ nhiều, và chẳng mấy khi được thỏa mãn. Người tu học cần “thiểu dục, tri túc”, tránh xa các cám dỗ của ái dục để có thể an ổn, và đạt được chân hạnh phúc, giải thoát. Trong câu chuyện trên, cả chim Phượng hoàng, gã thợ săn và nhà Vua đều là nạn nhân của ái dục, dẫn đến trí tuệ mê mờ và hành động không sáng suốt (được chim Phượng hoàng ví như 3 kẻ điên). Vì vậy, người tu cần tránh xa ngũ dục (tài, danh, sắc, thực, thùy), đặc biệt là sắc dục là thứ dễ khiến con người ta điên đảo và trầm luân sanh tử.

(Nguồn: Những mẩu chuyện PG dành cho thiếu nhi - tập 3 - Đức Kiên)

Saturday, January 22, 2022

Kính tiễn thầy Nhất Hạnh

Kính tiễn thầy Nhất Hạnh

Một vì sao rụng đêm qua
Thầy ra đi bỏ ta bà khổ đau
Nhất tâm đảnh lễ... nguyện cầu
Hạnh ngài đã vượt bè lau… tới bờ
Đã về đã tới xưa giờ
Sao lòng thảng thốt, không ngờ hợp tan
Bóng thầy tỏa mát trần gian
Hoà bình kêu gọi, vén màn vô minh
Thuyền từ cứu độ chúng sinh
Làng Mai tạo dựng mô hình tòng lâm
Quay về nương tựa bổn tâm
Hiện pháp lạc trú - âm thầm sáng soi
Hiểu thương - an lạc cho đời
Thong dong mây trắng, thảnh thơi thiền hành
Niết Bàn - thầy dạo an lành
Chúng con noi bước, thiền hành vững an
Thực hành hơi thở vững vàng
Mĩm cười an lạc - sen vàng tỏa hương
Mát lòng giọt nước cành dương
Chúng con xin mãi tựa nương lời thầy
Bóng thầy vượt chín tầng mây
Thế gian nhớ mãi ơn thầy… thầy ơi!
22/1/22 - Đức Kiên